Dê núi là chuyên gia leo trèo, chúng có thể đứng, chạy, nhảy trên vách đá, nơi khó có loài nào đặt chân tới được. Đặc biệt, dê núi chỉ sinh sống ở Bắc Mỹ còn có thể leo núi đá cao gần 457m chỉ trong vòng 20 phút.
Sở dĩ chúng có biệt tài như vậy là bởi dê sở hữu phần móng guốc chẵn, chẻ đôi thành 2 phần với các cạnh chắc chắn và cứng cáp, ở giữa là phần đệm thịt êm ái.
Guốc đôi giúp dê núi có thể giữ thăng bằng tốt ở địa hình hiểm trở. Cùng với đó phần đệm thịt đóng vai trò giống lớp đế cao su giúp tăng độ ma sát, để dể núi có thể bám chắc vào những diện tích tiếp xúc dù nhỏ nhất.
Dê núi còn có cấu tạo xương mắt cá chân rất linh hoạt, giúp chúng di chuyển nhanh và giữ thăng bằng tốt ở địa hình hiểm trở.
Một yếu tố khác giúp dê có thể leo trèo dễ dàng trên các vách đá cao chính là cơ thể rắn chắc và rất “cơ bắp”. Phần thân trước, đặc biệt là cơ vai của dê rất chắc khỏe, giúp chúng có thể kéo toàn bộ cơ thể lên phía trước khi leo trèo. Trong khi đó, phần chi sau tuy không mạnh bằng chi trước nhưng cũng đủ để giúp chúng có những bước nhảy chính xác và nhanh gọn ở độ cao gần 4m.
Với cấu tạo cơ thể có thân trước mạnh mẽ hơn thân sau địa hình dốc, thậm chí thẳng đứng sẽ phù hợp với khả năng kéo - đẩy rất tốt của dê, còn với địa hình bằng phẳng không phải là môi trường lí tưởng để chúng phát huy thế mạnh về tốc độ.
Bên cạnh đó, loài dê thích lựa chọn vách núi chênh vênh để di chuyển là nhằm tránh khỏi sự rình rập của những con thú săn mồi.
Ngoài ra, vách đá trên núi thường có nhiều lớp cây cỏ chứa nhiều loại muối khoáng mà dê ưa thích.