Nghiên cứu chỉ ra rằng: "Não bộ của nam giới và nữ giới không khác nhau nhiều". Các nhà nghiên cứu đã tìm ra sự khác biệt về mặt cấu trúc giữa não bộ của nam giới và nữ giới nhưng họ không thể xác định giới tính cá nhân mà chỉ dựa vào hình chụp MRI của bộ não như hình bên dưới.
Vào giữa thế kỷ 19, các nhà nghiên cứu tuyên bố rằng họ có thể xác định được giới tính cá nhân khi quan sát não bộ của họ. Nhưng một nghiên cứu mới gần đây lại cho thấy rằng bộ não của con người đều không "gọn gàng" ở cả "đàn ông" và "phụ nữ". Thực ra, não của tất cả chúng ta đều có hình dạng chắp vá, một số thường phổ biến hơn ở nam, một số khác phổ biến hơn ở nữ và số còn lại là chung cho cả hai giới. Những phát hiện này có thể làm thay đổi cách mà các nhà khoa học nghiên cứu về não bộ và thậm chí cả cách mà xã hội xác định về giới tính.
Lise Eliot – một nhà khoa học thần kinh tại trường Y khoa Chicago ở Illinois nói rằng: "Trước đây, không ai xác định số lượng như này cả. Tất cả các nghiên cứu học ở đây là hoàn toàn mới".
Ngay sau khi các nhà khoa học chụp được ảnh não bộ của con người, họ đã bắt đầu tìm kiếm sự khác biệt giữa hai giới tính. Một sự khác biệt "khiêm tốn" được báo cáo: "Ví dụ như nam giới thường có một hạch hạt nhân to hơn - khu vực liên quan đến cảm xúc. Sự khác biệt giữa hai giới là khá nhỏ và bị ảnh hưởng lớn từ môi trường, họ vẫn chưa quen với việc sử dụng bức tranh nhị phân về bộ não của con người". Eliot nói tiếp: "Thậm chí, dữ liệu còn tiết lộ nhiều điểm giống nhau hơn là khác nhau giữa nam và nữ".
Vì vậy, trong một nghiên cứu gần đây nhất, các nhà khoa học thần kinh hành vi đứng đầu là Daphna Joel tại trường đại học Tel Aviv ở Israel đã hướng dẫn các thành viên trong nhóm cùng cố gắng hoàn thiện nhiều nhất có thể. Bằng việc sử dụng những hình ảnh MRI sẵn có về bộ não con người, họ đo khối lượng chất xám (nhiều node thần kinh liên kết với nhau, là điểm trung tâm của các tế bào thần kinh) và chất trắng (một nhóm sợi thần kinh truyền các tín hiệu cho hệ thần kinh) trong số hơn 1400 bộ não của con người. Họ cũng nghiên cứu dữ liệu từ hình ảnh khuếch tán tensor đưa ra cách làm thế nào để những chất trắng kéo dài trong não và kết nối với các khu vực khác.
Nhóm nghiên cứu đã tìm thấy một số cấu trúc khác biệt giữa nam và nữ. Ví dụ như: Hippocampus (hồi hải mã) trái là khu vực nằm bên trong não liên quan đến trí nhớ và của nam giới thường lớn hơn nữ giới. Tuy nhiên, trong mỗi khu vực lại có khá nhiều sự chồng chéo lên nhau, ví dụ: một số phụ nữ lại có Hippocampus trái to hơn hoặc rất giống nam giới, trong khi đó một số Hippocampus của nam giới lại nhỏ hơn so với độ lớn trung bình của phụ nữ.
Để thích ứng với sự chồng chéo này, các nhà nghiên cứu đã tạo ra một sự kết nối liên tục từ "nữ tính" đến "nam tính" cho toàn bộ não. Khu vực giới hạn của nam giới có chứa nhiều tính năng điển hình của nam giới hơn và khu vực giới hạn của nữ giới lại có nhiều cấu trúc thường gặp ở phụ nữ hơn. Sau đó, nhóm nghiên cứu này đã tập trung vào từng khu vực cụ thể riêng để tìm ra sự khác biệt liên tục hai giới.
Nhóm nghiên cứu đã đăng tải trực tiếp trên trang Proceedings of the National Academy of Sciences rằng: "Phần lớn các bộ não là một khảm các cấu trúc của nam và nữ". Phụ thuộc vào việc các nhà nghiên cứu có nhìn thấy được chất xám, chất trắng hay dữ liệu hình ảnh khuếch tán tensor hay không. Có khoảng 23% và 53% bộ não có chứa hỗn hợp các vùng nằm ở khu vực cuối quang phổ ở cả nam và nữ. Rất ít - chỉ khoảng 0% đến 8% - bộ não có chứa toàn bộ cấu trúc riêng của nam giới và nữ giới". Joel nói: "Không có một đặc điểm riêng đặc thù nào về bộ não của nam và bộ não của nữ".
Vậy làm thế nào để giải thích cho ý tưởng rằng nam giới và nữ giới luôn cư xử khác nhau? Joel nói rằng: "Điều đó là hoang đường". Nhóm nghiên cứu của cô ấy đã phân tích hai bộ dữ liệu lớn, đánh giá cao những hành vi khuôn mẫu điển hình ở hai giới như: chơi các trò chơi điện tử, album ảnh hay khi tắm. Các cá nhân chỉ ra sự thay đổi trong những biện pháp đó: Chỉ 0,1% trong số đó thể hiện các hành vi cư xử chỉ theo một khuôn mẫu là nam tính hoặc nữ tính.
Joel nói: "Chẳng có lý gì khi nói về bản chất nam và bản chất nữ vì không ai có tất cả các đặc điểm của nam và cũng không ai chỉ có riêng các đặc điểm của nữ. Hoặc nếu chúng thực sự tồn tại thì rất hiếm có thể thấy được".
Joel nói tiếp: "Những phát hiện này có ý nghĩa rất lớn". Cô cho rằng các nhà khoa học nghiên cứu về não bộ có thể không cần xác định là nam hay nữ khi phân tích dữ liệu về họ. Nói cách khác, sự thay đổi lớn trong bộ não của con người sẽ làm suy yếu các luận cứ về giáo dục giới tính dựa trên sự khác biệt bẩm sinh giữa nam giới và nữ giới. Thậm chí, ngay cả khi các định nghĩa về giới tính được coi là một phạm trù xã hội.
Margaret McCarthy – một dược sĩ khoa thần kinh tại Đại học Y Maryland School ở Baltimore - người nghiên cứu những định kiến về giới, các rối loạn sức khỏe thần kinh và tâm thần nói rằng: "Công việc này góp một phần quan trọng trong thảo luận". Nhưng cô không đồng ý với ý kiến cho rằng nó không có lợi khi xác định được giới tính khi nghiên cứu não bộ. Cô nhận thấy các mô hình bộ gặm nhấm, ví dụ: tại sao các giống đực lại mắc bệnh tự kỷ nhiều hơn năm lần hay tại sao các giống cái lại có khả năng bị trầm cảm nhiều gấp hai lần. Cô nói thêm: "Để tiến hành nghiên cứu não bộ ở nam giới và nữ giới, chúng tôi có một dụng cụ 'tuyệt vời' để khám phá những khác biệt cơ bản về sinh học. Joel kêu gọi chúng tôi bỏ những biệt danh nam giới và nữ giới hoặc đàn ông và đàn bà - tôi cho là không hợp lý".