Ai là người phát minh ra karaoke là câu hỏi được rất nhiều người quan tâm? Nếu bạn cũng là một trong số đó, hãy cùng nhau tìm hiểu nhé!
Dù có thể bạn đã nghe nói rằng karaoke không phải là tiếng Nhật của từ "tone deaf - người khiếm thính" như nhiều người vẫn nghĩ. Đây là từ ghép của từ kara trong tiếng Nhật, tức là "trống rỗng" và oke, dạng rút gọn của okesutora, nghĩa là "dàn nhạc". Nhưng ai là người nghĩ ra khái niệm thú vị này?
Hộp Sparko của Shigeichi Negishi
Câu chuyện về karaoke bắt đầu vào cuối những năm 1960 tại Nhật Bản với một người đàn ông tên là Shigeichi Negishi. Ông sở hữu Nichiden Kogyo, công ty sản xuất đầu đĩa 8 rãnh, và một ngày nọ, ông đang hát theo một chương trình phát thanh có tên là "Pop Songs Without Lyrics" vào cuối ngày làm việc. Thấy vậy, một kỹ sư đã trêu đùa nhẹ nhàng ông chủ của mình — và Negishi đã nảy ra một ý tưởng. "Tôi đã hỏi ông ấy, 'Chúng ta có thể kết nối một micrô với một trong những máy ghi âm này để có thể nghe thấy mình hát trên bản ghi âm của Pop Songs Without Lyrics không?'" Negishi nhớ lại vào năm 2020. "'Dễ như ăn kẹo, ông chủ,' ông ấy nói. Một chiếc máy đã có trên bàn làm việc của ông chỉ ba ngày sau đó. Negishi đã mang thiết bị mà ông gọi là "Hộp Sparko" về nhà cho gia đình và biết rằng đã có một bản hit trong tay.
Vào thời điểm đó, từ karaoke đã được sử dụng — đó là một thuật ngữ trong ngành để chỉ những băng nhạc đệm mà người biểu diễn sẽ hát theo khi họ không thể mang theo một ban nhạc hoặc dàn nhạc đầy đủ. Negishi đã tìm kiếm một nhà phân phối cho chiếc máy của mình, đi kèm với các tập sách lời bài hát.
Thật không may, những nghệ sĩ guitar (người thống trị thị trường hát theo lúc đó) thích nhảy từ quán bar này sang quán bar khác, đã khiến tiền đề của karaoke - hộp Sparko gần như bị chối bỏ. Negishi cho biết, những người chủ quán bar đều từ chối sản phẩm hộp Sparko của ông. Bất cứ nơi nào hộp được đặt, các nghệ sĩ đều buộc chủ quán phải mang nó đi. Sản phẩm này chưa bao giờ được cấp bằng sáng chế.
Daisuke Inoue xuất hiện
Năm 1971, nhạc sĩ Daisuke Inoue đã tự mình phát minh ra máy karaoke. Vào thời điểm đó, anh đang sống ở Kobe và chơi trống trong một ban nhạc sẽ đệm cho khách hàng đến quán bar khi họ muốn hát. Chia sẻ với một phóng viên của tờ The Guardian, anh ấy tự nhận là một nhạc sĩ tệ hại, vì vậy, đã tạo ra một chiếc máy để chơi nhạc thay khi anh ấy không muốn (hoặc không thể). Daisuke Inoue đã chế tạo 11 chiếc máy và cho các doanh nghiệp địa phương thuê.
Chiếc máy này đã thành công và chẳng mấy chốc, các công ty khác cũng bắt đầu sản xuất chúng. Đến những năm 80, karaoke đã có mặt ở khắp Nhật Bản. Theo Forbes, quán karaoke đầu tiên của Mỹ đã mở tại Los Angeles vào năm 1982. Đến năm 2003—năm đầu tiên của Giải vô địch karaoke thế giới, có sự tham gia của bảy quốc gia—karaoke đã trở thành một hiện tượng trên toàn thế giới.