Thơ tháng 12 có rất nhiều trên Internet. Vì thế, bài viết sẽ tổng hợp cho bạn những bài thơ về tháng 12 hay nhất.
Tháng 12, tháng cuối cùng của năm cũ với tiết trời hanh hao gió và nắng vẫn vàng ươm phủ đầy mái phố im lìm khiến nhiều người không khỏi nghĩ lại một năm nữa trôi qua với bao cảm xúc lẫn lộn, buồn có, vui có. Dưới đây là những bài thơ hay viết về tháng 12, những bài thơ tình tháng 12 đong đầy đầy cảm xúc mời các bạn cùng đọc để chào đón tháng cuối cùng trong năm nhé.
Thơ chào đón tháng 12
Thơ ngắn tháng 12 hay, thơ tháng 12 hay
Đông này lạnh lắm bạn ơi
Đắp chăn nằm ngủ mà chơi hết mùa
Mười hai tháng chốt sớm trưa
Lập team "ăn lẩu" cho vừa gió đông
_______________________________
Mười hai đến, lạnh hơi nhiều
Dắt tay crush lên phố chiều làm thơ
Trời đông rét tím cả bờ
Nhưng mà có cậu, mộng mơ vẫn đầy
_______________________________
Mùa này lạnh thấm vai gầy
Hàng cây lặng lẽ, hàng mây lững lờ
Người qua phố vắng như mơ
Chút yêu đọng lại bao giờ mới phai
_______________________________
Mười hai lạnh lẽo bên ngoài
Nhưng mà story của ai rực trời
Gió đông se sắt nụ cười
Caption chỉ viết vài lời nhưng "deep."
_______________________________
Tháng chạp chốt sổ một năm
Đêm đông lạnh lẽo, chẳng làm tim đau
Crush gửi tin nhắn "chào nhau"
Một năm khép lại nhiệm màu tình yêu
_______________________________
Cuối năm lất phất mưa bay
Hàng cây khẳng khiu nghiêng lay trong chiều
Lòng ai vương chút tịch liêu
Chờ xuân bung nở hương yêu ngọt ngào
_______________________________
Tháng mười hai, bận chạy deadline
Cà phê uống mãi mà bài chưa xong
Đông về rét, gió lông bông
Tim tui cũng rét, chờ mong ai nào
_______________________________
Mười hai đón bước chân xa
Gió đông thổi rét mái nhà ai đây
Cành khô buông lá hao gầy
Bình yên vẫn đợi ngập đầy lối quen
_______________________________
Tháng mười hai gió lạnh về
Từng cơn giá buốt tái tê đất trời
Nắng vàng rơi nhẹ trên đồi
Sương mờ giăng lối bồi hồi nhớ ai
_______________________________
Mười hai phố đã lên đèn
Check-in selfie lung linh khắp đường
Bạn bè tụ tập đêm sương
Vui trong lạnh giá, đời thường hóa thơ
_______________________________
Tháng mười hai gọi mùa sang
Lá vàng rụng xuống trải ngang lối mòn
Tôi ngồi đếm bước thời gian
Lặng nghe tiếng gió thì thầm trong tim
_______________________________
Lặng thầm tháng chạp lặng trôi
Ngọn đèn hiu hắt trong nỗi nhớ đầy
Đông về trên những bàn tay
Ấm lòng ai đó từng ngày chờ mong
_______________________________
Mười hai khoảnh khắc mùa sang
Nghe lòng khẽ hỏi có chăng hẹn hò
Gió đông len lỏi mái rơm
Nhà ai thoảng nhẹ hương thơm bát chè
_______________________________
Gió về làm ấm bờ vai
Mùa đông chẳng lạnh khi ai ở gần
Mười hai ngày tháng quây quần
Tình yêu nở rộ khi xuân sắp về
_______________________________
Mười hai chạm ngõ năm qua
Lòng như dòng nước ngân nga chảy đều
Nhớ thương mùa gió dập dìu
Giấc mơ ngày cũ liêu xiêu bóng hình
_______________________________
Tháng mười hai khẽ giao mùa
Lá khô xào xạc tiễn đưa nỗi buồn
Gió về lùa tóc vấn vương
Lòng như chiếc lá qua đường mùa đông
_______________________________
Tháng mười hai phủ sương mờ
Trái tim ngọn lửa mong chờ xuân sang
Đêm đông tựa ánh trăng vàng
Sưởi lòng ai đó giữa ngàn gió bay
______________________________
Thơ 7 chữ và 5 chữ
Tháng mười hai gió lạnh
Lá vàng rơi xao xác
Đường phố nhuốm màu đông
Lòng ai buồn man mác.
______________________________
Sương giăng qua đầu ngõ
Tháng cuối năm vương nhớ
Chợt nhớ nụ cười ai
Lạnh lùng theo cơn gió
______________________________
Tháng cuối năm, trời se sắt lạnh
Mùa đông về như cánh hoa bay
Gió cuốn lá qua từng ngõ nhỏ
Lòng ai buồn như sương giăng đầy
______________________________
Gió lạnh vờn quanh từng khóm cây
Mùa đông khe khẽ gọi đêm ngày
Ánh trăng nhợt nhạt soi đường vắng
Hơi sương đọng lại, thấm vào tay
______________________________
Ngọn đèn khuya lẻ bóng
Tháng mười hai lay lòng
Tôi ngồi nghe mưa hát
Chuyện cũ chợt hoài mong
______________________________
Ngày đông cuối trôi qua thật khẽ
Tháng mười hai mang chút yêu thương
Từng nhịp thở hòa cùng sương gió
Chào năm mới trên phố dịu dàng
______________________________
Phố đông đúc, người qua kẻ lại
Tháng mười hai nhè nhẹ heo may
Đèn lung linh gọi mùa xuân mới
Khép một năm trong ký ức dài
______________________________
Cánh hoa tuyết khẽ rơi trên áo
Gió đông về vội vã bên hiên
Tháng mười hai, lòng ai chợt ấm
Giữa mùa đông tìm chút bình yên
______________________________
Sương mờ ảo giăng qua ngọn lá
Tháng mười hai khẽ vẽ trời xa
Bài tình ca ai vừa ngân khúc
Gợi lòng người những giấc mơ qua
Chào Tháng Mười Hai (Hồng Giang)
Sáng giật mình thoáng chạm tháng mười hai
Nắng mỏng manh đan cài vào nỗi nhớ
Chùm hoa giấy bên hiên nhà hé nở
Bỗng chạnh lòng trăn trở sắp hết năm.
Mở dòng tin vài người bạn hỏi thăm
Câu thơ viết vẫn nằm trên trang giấy
Gió lay vờn lá khô vàng run rẩy
Ngoảnh mặt nhìn lòng chợt thấy nôn nao.
Có phải rằng mình đã hết khát khao
Vần thơ viết không ngọt ngào được nữa
Hay là do tháng mười hai tựa cửa
Mà đôi mình vẫn hai nửa cách xa.
Thấm thoắt mà mười một tháng đã qua
Ta để lại cho ta gì vương vấn
Vài câu thơ mang u buồn hờn giận
Giữa dòng đời còn vướng bận trả vay.
Tháng mười hai gạt bỏ hết đắng cay
Chờ trông nhé…
Tháng ngày….
Bừng nắng mới !
Tháng Mười Hai (Hồng Giang)
Tháng mười hai cúc Họa Mi vẫn nở
Dấu yêu à em hãy nhớ lời anh
Đông lạnh rồi chớ có mặc phong phanh
Kẻo lại ốm anh đành lòng sao được.
Có nhiều lúc anh lặng thầm ao ước
Mình gần nhau hôm sớm được sẻ san
Xót thương em khi tắt nắng chiều tàn
Thân cô lẻ giữa muôn vàn khốn khó.
Chốn quê người lập loè đèn xanh đỏ
Hãy giữ gìn nhớ đó nhé đừng quên
Có một người vẫn lặng lẽ từng đêm
Vần thơ viết nhớ thương mềm câu chữ.
Trời trở gió đông còn đang lưỡng lự
Thời gian trôi ai giữ được tháng ngày
Rượu nhạt thì uống mãi cũng sẽ say
Đời vốn thế đắng cay rồi sẽ hết.
Tháng mười hai đông dường như mỏi mệt
Xin trọn đời…..
Thêu dệt…
Mãi tình thơ!
Chào tháng 12!
Thơ: Lan Tran
Đông đã về hơi bấc có theo sang
Tháng mười hai...
... lá vàng còn xơ xác
Níu hoàng hôn khi chiều phai nắng nhạt
Phút lắng lòng sao cảm giác bâng khuâng
Tháng mười hai...
...mùa của chẳng đặng đường. Trên phố vắng chân ngập ngừng bước tiếp
Chút vấn vương sợ tim mình lỗi nhịp
Nghe mơ màng trong khúc điệp ru êm
Đông lạnh rồi nỗi nhớ cũng dày thêm
Tháng mười hai...
...chẳng say mềm giấc ngủ
Bởi tủi hờn vẫn còn nơi trú ngụ
Gió lạnh lùa không đủ ấm vòng tay
Tháng mười hai...
...ấp ủ chút men cay
Chút dư hương chút dứt day hoài niệm
Ta tiếc nuối rồi ngẩn ngơ tìm kiếm
Chợt hỏi mình: Màu tím có còn yêu...?
Tháng 12 ơi!
Sưu tầm
12 ơi mùa Đông đến rồi đó
Chiếc lá đầu tiên rớt lìa cành
Đông ơi sao về nhanh đến thế
Để cho làn tóc ướt hoen mi
12 ơi cải vàng tươi rực rỡ
Để cho màu nắng gắt đôi môi
Đông đến rồi đi vội vàng thế
Sao nỡ chia xa phút đợi chờ
12 ơi lạnh lắm lắm rồi nhé
Đừng để em lạnh lẽo một mình
Đón Giáng Sinh sang một năm nữa
Một mùa hạnh phúc, mùa an vui.
Tháng mười hai - tháng cuối năm
Tác giả: Nguyễn Nhơn
Sắp hết năm rồi đó em ơi
Tháng mười hai chưa cười đã tối
Việc còn nhiều, mọi người thúc hối
Muốn xong thì tối phải làm thêm
Tháng mười hai rồi đó nhé em
Cố gắng lên mới xong hết việc
Cuối đông rồi sao mưa da diết
Khi chiều về, lúc lại nửa đêm
Tháng mười hai rồi đó nhé em
Lúa đồng trên đang mùa gặt hái
Em có nghe rộn ràng tiếng máy
Lúa chuyển về đầy ấp khoảng sân
Tháng mười hai đông cũng sắp tàn
Quà giáng sinh rộn ràng khắp phố
Thông Noel vàng, xanh, tím, đỏ…
Hết đông này ta lại đón xuân.
Tháng 12 đã về rồi em
Thơ: Phan Hoàng
Tháng Mười hai đã về rồi em
Cơn gió lạnh suốt đêm xào xạc
Cơn mưa chiều rì rào chưa ngớt
Tiếng chim đàn về tổ ríu ran
Tháng Mười hai hối hả qua năm
Bao công việc còn đang bề bộn
Người đi xa nhớ về mái ấm
Lòng xuyến xao năm mới đoàn viên
Tháng Mười hai thắp sáng Đức Tin
Thông Noel xanh niềm hy vọng
Giữa đông giá vẫn đầy sức sống
Chúa ban cho hạnh phúc trần gian
Tháng Mười hai chớm nụ mai vàng
Đào chịu rét để ra hoa sớm
Cánh ruộng mạ lên xanh mơn mởn
Nước sông về đổ ải đồng chiêm
Tháng Mười hai đã về rồi em
Đất và người sắp lên tuổi mới
Cuộc sống sẽ vào mùa hoa trái
Anh và em thêm một mùa xuân!
Thơ viết cho tháng 12
Thơ: Phan Thu Hà
Có phải mùa về gọi giấc mơ xa
Mà hôm nay con sẻ nâu về làm tổ
Bầu trời xanh trong như chưa hề bão gió
Cứ tưng bừng điệp khúc tháng mười hai
Phố ngỡ ngàng theo từng bước chân ai
Nắng lung linh một màu vàng óng ả
Rải nốt nhạc xôn xao từng kẽ lá
Mừng chúa chào đời trong ngày lễ Noel
Ta một mình về lại giáo đường quen
Bức tranh xưa nhắc một thời đã cũ
Những ngày xưa chả bao giờ về nữa
Chỉ nỗi niềm lặng lẽ gửi vào thơ
Năm tận tháng cùng chớp mắt tựa giấc mơ
Tìm chút bình yên trong nhịp đời vô tận
Ta ru mình trong lời ru của sóng
Nghe biển chiều nay gọi những cánh buồm
Đã tạnh chưa những chớp bể mưa nguồn
Sao thiên tai vẫn phập phồng từng hơi thở
Vẫn đắng lòng những cảnh đời dĩ lỡ
Cuối năm rồi có tìm được chút niềm vui
Năm qua rồi hối hả tháng mười hai
Thời gian trôi theo dòng đời thác chảy
Mong những yêu thương mãi còn ở lại
Lời chúc an vui gửi đến muôn nhà.
Thơ tình tháng 12 hay nhất
Thơ tình tháng mười hai
Tác giả: Trần Thanh Xuân
Anh à
Tháng mười hai về trước ngõ rồi anh
Gió bấc thổi trời hanh hao se sắt
Sương đầm vai, bàn tay gầy lạnh ngắt
Anh có về sưởi ấm hộ em không ?
Tháng mười hai chẳng đủ nắng để hong
Nhớ ướt mèm chông chênh buồn dễ sợ
Bàn chân nhỏ bước trượt nhầm vào nhớ
Em gồng mình đếm nhớ lọt qua tay
Thu theo anh quấn vội cả heo may
Cây đàn nhỏ gảy sầu lên câu hát
Trời tí tách trêu ngươi buông từng hạt
Em cuống cuồng gói ghém trả hư không
Cõi hư không anh bảo có diêu bông
Em vội tìm nhặt được tình nông nổi
Những xác lá nằm bơ vơ bên cội
Em gom về ủ mộng giấc mơ đông…
Anh ơi
Tháng mười hai má em bớt ửng hồng
Đông ỡm ờ xoa màu lên mắt tím
Chiều nghiêng đổ hoàng hôn mau tắt lịm
Anh hãy về cho em bớt chênh chao.
KỶ NIỆM THÁNG 12
Thơ: Phan Huy Hùng
Con gái tôi sinh năm Nhâm Tý
Dưới hầm phố Khâm Thiên
Bầu trời đen B52 giặc Mỹ
Hà Nội mặt đất chao nghiêng
Chúng muốn đẩy Việt Nam quay lại thời đồ đá
Có ngờ đâu Việt Nam hoá anh hùng
Xác Mỹ rơi dọc ngang tơi tả
Hà Nội lẫy lừng Điện Biên Phủ trên không!
Đã bốn mươi sáu năm như giấc mơ hồng
Con gái tôi trở thành bà ngoại
Tôi vẫn y nguyên như ngày xưa ấy
Hà Nội tháng mười hai , nụ cười sưởi ấm lòng nhau
Tháng Mười Hai vang vọng địa cầu
Chỉ có Việt Nam đưa tháng 12 vào lịch sử!
Ta có hẹn với Tháng Mười Hai
Thơ: Đỗ Hương
Như một nụ hồng của vườn xuân
Tháng Mười Hai là nụ cuối cùng
Trong mười hai tháng bao mưa nắng
Vật đổi sao dời, em cùng anh...
Như một nụ hôn của tình yêu
Tháng Mười Hai mộng ước rất nhiều
Mộng yêu hơn nữa nhân gian hỡi!
Giữa những vòng tay đẹp yêu kiều!
Ta hẹn cùng nhau Tháng Mười Hai
Dệt sợi xuân bằng nét trang đài
Bỏ lại mùa đông đầy giá lạnh
Ta về thơi thảnh với giêng hai
Ta lại cùng nhau ươm mầm xanh
Trổ xuống vườn xuân tỉa lá cành
Cùng nhau điêu khắc mùa xuân thắm
Một cánh đồng thơ đẹp tình anh
Anh nhé, hẹn anh Tháng Mười Hai!
Anh về Quảng Bá, dáng Kiều ai
áo dài trinh trắng chờ anh mãi
Ở giữa vườn Xuân nắng vương Mai...
Thơ tháng 12 buồn, thơ tình tháng 12
Tháng 12 đến, giữa đường phố tấp nập người qua kẻ lại, giữa tiếng cười vui hạnh phúc thì đâu đó vẫn có những trái tim thổn thức, chất chứa nỗi buồn mà chẳng biết giãi bày cùng ai. Hãy cùng trải lòng qua những bài thơ tháng 12 buồn, thơ tình tháng 12 hay dưới đây để có thể hiểu hơn về cảm xúc đó, giãi bày tâm trạng, tìm thấy được sự đồng điệu.
Bài thơ Mùa đông & Nỗi nhớ
Tác giả Trần Lê Phượng Loan
Đông về rồi nơi ấy lạnh không anh?
Tháng Mười Hai mong manh con nắng nhỏ
Ở nơi đây tuyết giăng đầy khắp ngõ
Trời đất nhớ nhau lệ nhỏ thành bông
Hoa tuyết bay trắng xoá cả cánh đồng
Những hạt châu long lanh pha ánh bạc
Em ngây ngất giữa đất trời ngào ngạt
Gió bấc về dào dạt nỗi nhớ mong
Đông về rồi cây trơ trụi trống không
Chợt thấy lòng sao mênh mông dịu vợi
Khi năm cũ bước dùng dằng tiếc nuối
Chút suy tư sót lại của mùa trôi...
Tháng Mười Hai bao kỷ niệm xa xôi
Bỗng ùa về chia đôi miền ký ức
Khi một nửa tuyết rơi trong lồng ngực
Còn nửa kia vẫn rạo rực chờ trông…
Bài thơ Lỗi hẹn
Tác giả Hoàng Hôn
Có một người
Lỗi hẹn những mùa Đông
Bao nhiêu tháng mười hai không trở lại
Con đường tình
bao năm sương giăng mãi
Ôi ! con đường
những tháng ngày mộng mơ...
Người con gái - đôi mắt - màu mây trắng
Ánh mắt đó
làm hồn tôi chết lặng
Kỷ niệm hồng ngày ấy chẳng phôi phai
Tôi là người
lỡ hẹn tháng mười hai
Lỡ hẹn với mắt màu mây muôn thuở
Tháng mười hai ơi
Con đường dài thương nhớ ...
Vấn vương lòng, se sắt bóng hình ai ?
Có một người
lỗi hẹn tháng mười hai
Để trôi qua những mùa hoa sưa nở.
Để bao năm
Đường tình rưng rưng nhớ
Người lỡ hẹn không về
Ôi ! những tháng mười hai ....
Hai đầu nỗi nhớ
Sưu tầm
Tháng mười hai rồi…anh có biết không?
Sao ta vẫn ở hai đầu nỗi nhớ…!
Để buổi chiều lại thắp sáng yêu đương.
Tháng Mười hai rồi …anh có biết không..?
Cơn gió lạnh và chập chùng hoa tuyết…
Ở nơi này …lại nhớ mãi nơi kia…!Tháng Mười hai rồi …anh có biết không?
Chân lầm lũi về phương trời vô định…
Lạc mất nhau rồi …chỉ thấy những mù khơi…
Đừng gọi cho em và đừng nói Good night
Em đã giận thì đừng yêu em nữa…
Tháng Mười hai rồi …anh có biết không.?
Cái rét ngoài kia không làm em rét …
Chỉ trong lòng lạnh ngắt một chiều Đông Tháng Mười hai rồi…anh có biết không..
Em nhớ lắm…nhưng vờ ..đâu có nhớ..
Để đêm về nghe gió lạnh căm căm…
Tháng Mười hai rồi …anh có biết không..?
Chùm khăn ấm ..em .nhớ anh hoang dại
Để biết rằng …ta đã mãi lạc nhau….!
Tháng 12, tháng của niềm vui cũng là tháng của nỗi buồn đã gieo biết bao cảm xúc vấn vương trong lòng bao người. Mong rằng những bài thơ tháng 12 trên đây có thể chạm vào những cảm xúc của bạn.
Ngoài những bài thơ về tháng 12 hay ở trên, các có thể tham khảo thêm các bài thơ tình mùa đông, thơ về tình yêu đơn phương,...