15+ bài thơ về mùa đông, thơ tình mùa đông hay và cảm xúc

Thơ về mùa đông có rất nhiều trên Internet. Bài viết sẽ tổng hợp cho bạn những bài thơ mùa đông hay nhất.

Mùa đông đến là lúc cái lạnh gõ cửa từng nhà, len lỏi mọi ngóc ngách khiến bao tâm tư, cảm xúc ào về. Chính vì vậy, mùa đông là cảm hứng khiến biết bao thi sĩ sáng tác nên những vần thơ hay, dạt dào cảm xúc. Quantrimang.com đã tổng hợp những bài thơ về mùa đông, thơ tình mùa đông hay và cảm xúc nhất, mời các bạn cùng đọc để vơi bớt đi nỗi cô đơn, nỗi nhớ nhung trong những ngày đông lạnh giá.

Thơ về mùa đông buồn

Mùa Đông - (Hồ Xuân Thu)

Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anh
Trời rét mướt gió Đông về gọi cửa
Hàng cây lạnh cánh tay trần trụi lá
Như tình anh không áo lúc Đông sang

Anh giấu gì vạt nắng sớm đi hoang
Chiều nắng tắt mây mờ xa mưa phủ
Phố chong đèn ly cà phê lạc lõng
Khúc tình buồn đôi mắt lúc nhìn em

Anh lặng thầm như sỏi đá bước quen
Bàn chân mỏng vết thương mềm còn nóng
Nghe trái tim tương tư theo nhịp đập
Sợ dại khờ nên em chút cô liêu

Anh giấu gì bên men rượu đìu hiu
Khói thuốc đắng nên bao lần rũ rượi
Hãy mỉm cười cùng mùa Đông xuống phố
Em đang chờ… nơi ấy một lời yêu!

Giận Mùa Đông

Tác giả: Đỗ Mỹ Loan

Nghĩ đến mùa đông… giận lắm rồi!
Để sầu héo hắt cả muôn nơi
Bâng khuâng nỗi nhớ giăng đầy ngõ
Khắc khoải niềm thương phủ ngập trời
Chín đợi mười mong cay khóe mắt
Trăm chờ ngàn ước xót bờ môi
Đi trong buốt lạnh màu hoa tuyết
Chợt thấy tủi hờn phận cút côi.

Đông nào cho em

Thơ: Nguyễn Mây

Thế là đông cũng đã sang
Hàng cây xơ xác lá vàng hết rơi
Nắng hồng thôi hết lả lơi
Đông về lạnh giá tim côi lại buồn.

Đâu còn thấy cảnh hoàng hôn
Bên nhau say đắm nụ hôn ngọt ngào.
Về đêm trời thiếu ánh sao
Vầng trăng ẩn khuất lẩn vào màn sương.

Đông về phố nhỏ thê lương
Bàn chân lạc bước cuối đường chơi vơi.
Mùa đông lạnh lắm người ơi!
Muốn tìm hơi ấm nơi người mình yêu!!!!!

Thơ tình mùa đông

Sầu đông

Thơ: Nguyễn Dũng

Chủ nhật buồn nghe gió lạnh về
Muôn trùng cách biệt chốn sơn khê
Đường xưa vẫn đó vang lời hẹn
Phố cũ còn đây vọng tiếng thề
Lặng lẽ hoài thương bao mộng ảo
Âm thầm mãi tiếc những cơn mê
Trời dâng tím ngập sầu muôn lối
Chủ nhật buồn nghe gió lạnh về.

Đêm mùa đông

Thơ: Thanh Trần

Chút lạnh về đã ghé đến nơi em
Mưa hắt hiu ngoài thềm nghe lá đổ
Hạt sương rơi níu bước chân ngọn gió
Mây giăng bay ngõ nhỏ lối em về

Chiều hoàng hôn nhuộm tím chốn sơn khê
Căn nhà vắng nằm kề bên góc phố
Vẫn hoang lạnh mà sao anh cứ ngỡ
Như có em đang về cuối con đường

Đêm trăng gầy thả bóng xuống cành dương
Ánh vàng vọt xuyên qua nhành kẽ lá
Gió từng cơn trèo vai gầy vội vã
Đi theo sau giá lạnh buốt mùa đông

Anh chợt mơ về một bếp lửa hồng
Căn nhà nhỏ nơi miền quê xa ấy
Tiếng vạc đêm chợt giật mình thức dậy
Le lói ánh đèn ...bên cửa sổ nhà ai.

Mùa đông Hà Nội

Thơ tình mùa đông

Đêm đông

Thơ: Nguyễn Hường

Rét lạnh giấc ngủ ấm nồng
Chăn len gối đệm ánh hồng tình quân
Quên bao vất vả gian truân
Ngân nga điệu nhạc mưa tuôn mặc trời
Ngoài hiên sương đọng giọt rơi
Gió bấc nhẹ thổi chơi vơi côn trùng
Thượng tuần đêm tối mịt mùng
Ngọt êm thiếp ngủ lạ lùng chiêm bao
Mơ nào những ước cùng ao
Cuộc đời đẹp mãi trăng sao sáng ngời
Bài ca nốt nhạc muôn lời
Đi cùng năm tháng à ơi nụ cười
Điểm tô đất nước đẹp tươi
Bay trên đồng nội muôn người hò reo
Thẫn thờ nghiêng đứng trông theo
Du dương trằm bổng lưng đèo núi sông
Tình quê dào dạt mênh mông
Chân tình cởi mở hương đồng ngất say

Tình yêu mùa đông

Tác giả: Khuyết danh

Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui
Có trọn vẹn những điều anh mong ước
Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc
Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.
Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em
Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống
Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng
Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.
Hạnh phúc này liệu có mong manh?
Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh
Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt
Câu trả lời anh dành trọn cho em.

Chút lạnh mùa đông gửi cho anh

Thơ: Thúy Hải Nguyễn

Một mình em với những ngày dài thương nhớ
Đông đã về từng cơn gió thổi tóc mai
Lạnh thấu tim...chợt giọt lệ lăn dài
Mắt trông ngóng hình bóng ai trên phố ?

Con đường nhỏ buổi chiều Đông lá đổ
Cuốn theo chiều cơn gió nhẹ chao nghiêng
Sắc vàng khô, sắc đỏ tựa nỗi niềm
Người con gái...riêng mang tình xa vắng

Phương trời xa liệu có hồng ánh nắng ?
Sưởi ấm tình chở nặng những yêu thương
Để nơi đây cô gái nhỏ sắc môi hường
Nghe ấm áp bởi tình thương anh trao gửi

Dù lạnh giá em nào đâu dám hờn tủi
Chỉ mong tình đừng ngắn ngủi, mong manh
Dẫu xa nhau tình yêu mến chân thành
Ta sẽ được bên nhau tròn hạnh phúc.

Thơ tình mùa đông

Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông
Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá
Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ
Chẳng đến được người đã quá xa xôi?

Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lời
Tôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắng
Tìm ánh sao đông trên dòng sông lặng
Lạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tư.

Đông đã về se sắt những trang thơ
Tình đã mất, cả đời mơ nuối tiếc
Còn lại thôi chút ân tình cách biệt
Rầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côi.

Bài thơ tình tôi đang viết cho tôi
Cơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ước
Đến nơi nao nếu người em thấy được
Xin hãy động lòng, dừng bước tâm giao.

Tôi vẫn yêu em như những ngày nào
Nghe ký ức thường dâng trào khao khát
Hoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt?
Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe?

Từ độ em đi tâm trí nặng nề
Thơ tôi viết em đâu hề xao xuyến
Như dòng sông nước vẫn xuôi về biển
Thương nhớ dụm dành… lại tiễn ra khơi.

Thơ tình mùa đông

Một chiều đông

Chiều nay một chiều đông
Nghe thèm giọt nắng hồng
Thèm một vòng tay ấm
Cho đời bớt mênh mông.

Người ơi đông bên nớ
Có nhiều tuyết rơi không
Bên ni đông không tuyết
Chỉ bão tuyết trong lòng.

Nhớ về đông năm ấy
Tuyết trắng phủ đầy cây
Trắng như màu áo cưới
Môi mắt nhìn đắm say.

Rồi mùa đông lại sang
Cuộc tình lỡ, tan hoang
Tuyết vẫn trắng đầy lối
Trắng, như màu áo tang.

Chiều nay một chiều đông
Dù có giọt nắng hồng
Dù có vòng tay ấm
Vẫn nghe buồn mênh mông.

Chiều nay, một chiều đông…

Mùa đông - Nguyễn Nhật

Xin đừng thổi nữa gió đông ơi
Lạnh lắm tim tôi lạnh lắm rồi
Chốn ấy người em đừng buốt giá
Bao nhiêu lạnh lẽo cứ về ta

Những bông tuyết gửi gió bay xa
Trong trắng trinh nguyên quá nõn nà
Ngả ngớn như tình em gái nhỏ
Để hồn ta chợt thoáng âu lo

Nhìn Phượng trơ cành thấy đắn đo
Muốn gửi về ai tiếng dặn dò
Đừng ra gió rét hoa tan rã
Rồi để lòng ai thấy xót xa

Tình buồn thắc thỏm lúc mưa qua
Bên ấy lệ em có nhạt nhòa
Chốn cũ tìm gương ôm lấy bóng
Để đời vằng vặc một mùa đông!

Thơ hay về mùa đông Hà Nội

Mùa đông Hà Nội không buốt thấu xương như Sapa hay lạnh ủ ê như Đà Lạt, nó là cái một mùa đông lạ với những nét riêng chỉ thuộc về riêng thành phố này, với gió lạnh thổi ngang, mùa đông vàng như khoai mật, hong khô cả tâm hồn của ai đó khiến cảnh vật bừng lên sức sống. Dù vậy, ai đã từng trải qua mùa đông Hà Nội đều sẽ rất nhớ nó.

Hà Nội đông về

Thơ: Hồng Giang

Hà Nội đầu đông có lạnh không em
Con đường xưa vẫn quen mùi hoa sữa
Chiếc lá thu rơi bên ngoài khung cửa
Lối ai về nhớ một nửa yêu thương

Hồ Tây bây giờ còn thấy vấn vương
Đường Trịnh Công Sơn thương đời “Cát Bụi”
Phố Ven Hồ hai con rồng đắp nổi
Em vẫn về trong nỗi nhớ hanh hao

Ngọn sóng Tây Hồ vẫn cứ xôn xao
Con đường mới ôm vào bao kỷ niệm
Anh đi xa nửa đời còn tìm kiếm
Hương cốm ngày nào hiếm bữa mẹ rang

Đầm Sen vẫn chờ ngày ấy anh sang
Vài bông tím muộn màng vừa mới nở
Gió vẫn thì thầm bên anh nhắc nhở
Đông sang rồi đừng để lỡ xuân em

Hà Nội đông về phố vẫn bon chen
Đường em đi...
Chợt thèm…
Bờ vai ấm!

Trái tim mùa đông

Hà Nội đêm trở gió

Thơ: Phạm Hương Giang

Từ xa gió Bắc kéo về rồi
Hà Nội đêm này sẽ lạnh thôi
Giọt rớt bên thềm khe khẽ đọng
Mưa dồn trước cửa nhẹ nhàng trôi
Chiều về phố cũ thưa lời đón
Tối tới đường xưa vắng giọng mời
Gối chiếc kìa ai còn thấp thỏm
Giật mình giấc tỉnh tiếng lòng côi.

Anh có về Hà Nội buổi chiều đông

Thơ: Giọt Mưa Thu

Anh có về Hà Nội buổi chiều đông.
Cùng dạo phố khi bóng hoàng hôn đổ.
Hồ Tây xanh rì rầm con sóng vỗ.
Tay trong tay quyện hương gió thơm nồng.

Tiếng đông về mang nỗi nhớ bâng khuâng.
Mùi hoa sữa vẫn toả hương ngào ngạt.
Mùa lá rụng sao thấy lòng man mác.
Ngẩn ngơ chiều nghe ai hát tình ca.

Hà Nội đêm sương giăng mắc nhạt nhoà.
Năm cửa ô vẫn từng giờ thao thức.
Cà phê phố lặng thầm trong tiếng nhạc.
Có khi nào…
Anh thấy nhớ em không…!!!

Em về Hà Nội mùa đông

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Em về Hà Nội mùa Đông
Hồ Tây chiều xuống mênh mông lững lờ
Từng con phố nhỏ nên thơ
Mùi hương hoa sữa thẩn thờ đắm say

Em về Hà Nội chiều nay
Cây bàng lá đỏ rơi đầy lối qua
Tiếng chuông Trấn Vũ chiều tà
Vọng lên từng nhịp ngân nga xao lòng

Em về Hà Nội … thầm mong
Nhìn đôi bờ bãi sông Hồng uốn quanh
Bạt ngàn in một màu xanh
Lung linh như một bức tranh tuyệt vời !

Em về Hà Nội thăm chơi
Ba Đình buổi sáng tiết trời lạnh se
Bâng khuâng em lắng tai nghe
Chim ca bướm lượn bốn bề bình yên

Em về Hà Nội linh thiêng
Ngàn năm văn hiến đất hiền địa linh
Thủ Đô cổ kính thanh bình
Em về gởi những cảm tình nơi đây.

Em ơi, Hà Nội phố

Tác giả: Khuyết danh

Em ơi, Hà Nội phố

Ta còn em mùi hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm

Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông

Mảnh trăng mồ côi mùa đông

Mùa đông năm ấy

Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ

Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân

Ta còn em một màu xanh thời gian

Từng chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa, chợt hiện

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

Ta còn em hàng phố cũ rêu phong

Và từng mái ngói son yêu

Nao nao kỉ niệm

Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng

Chợt hoàng hôn về tự bao giờ.

Tìm lại những mùa đông Hà Nội

Thơ: Đỗ Kim Quang

Hà Nội đêm mùa đông!

Lành lạnh heo may phía sông Hồng thổi tới,

Ngọn đèn vàng ngóng ai mà đứng đợi

Hương sữa thoảng nồng nàn dệt sợi nhớ, sợi thương...

Hà Nội trải mù sương,

Những con đường khoác lên màu áo cũ,

Những nóc phố thâm nghiêm xô nghiêng cả một thời quá khứ

Bước chân người cô lữ chợt hanh hao.

Lòng bâng khuâng nhớ kỷ niệm năm nào:

Tiếng tàu điện leng keng...leng keng vọng về trong hư ảo,

Hương Ngọc lan lối hẹn hò nhuộm thơm mùi nếp áo

Thoảng đâu đây hơi ấm mối tình đầu...

Vẫn còn đó, những hàng cây im lặng, dãi dầu

Vẫn còn đó, giọng rao đêm lắng sâu miền ký ức

Ánh trăng mờ thao thức

Để bàn chân người ra đi day dứt lối xưa về

Chợt thấy lòng tái tê!

Nào ai hiểu quãng thời gian lê thê nơi đất khách

Nhưng còn đó Hà Nội thân thương khiến tâm hồn gột sạch

Để cánh chim trời sau bao năm xa cách về tìm lại những mùa đông...

Ngoài những bài thơ mùa đông hay ở trên, các bạn có thể tham khảo thêm những stt về mùa đông để cùng trải lòng và thể hiện tâm trạng của mình nhé.

Thứ Ba, 05/11/2024 15:51
313 👨 64.187
0 Bình luận
Sắp xếp theo
    ❖ Giải trí