Sống, chết là quy luât tự nhiên mà mọi vật đều phải tuân thủ. Nhưng ở một số nơi trên thế giới cái chết lại là điều cấm kỵ, thậm chí họ còn áp dụng luật cấm tử coi cái chết là bất hợp pháp.
Chắc chắn bạn rất kinh ngạc khi nghe về luật cấm tử lạ lùng này. Nhưng luật này đã xuất hiện từ rất sớm vào thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên, tại đảo Delos thuộc Hy Lạp. Vào thời kỳ đó, những người Hy Lạp cổ đại xem hòn đảo này là thiêng liêng và thần thánh, cái chết không được phép xuất hiện để đảm bảo sự thuần túy của đảo.
Hiện nay vẫn còn một số nơi vẫn áp dụng lệnh cấm này. Mỗi nơi đều có lý do riêng nhưng chủ yếu là do yếu tố tôn giáo và điều kiện sống.
1. Hòn đảo Itsukushima - Nhật Bản
Đối với những người theo đạo Shinto (Nhật Bản), hòn đảo Itsukushima là một nơi thiêng liêng, thần thánh. Việc thanh tẩy và duy trì độ tinh khiết cho hòn đảo được những nhà quản lý thực hiện một cách nghiêm ngặt. Kể từ năm 1878 đến nay, cái chết không xuất hiện trên đảo Itsukushima.
Tất cả những phụ nữ mang thai sắp đến ngày lâm bồn và những người già yếu, bệnh tật đều không được phép ở lại đây nhằm đảm bảo sự tinh khiết thuần túy cho hòn đảo.
Trong lịch sử, vào năm 1555, có một cuộc chiến duy nhất đã xảy ra trên hòn đảo này, trận chiến Miyajima đẫm máu khiến rất nhiều người bỏ mạng tại đây. Nhưng ngay sau kết thúc, vị chỉ huy ra lệnh làm sạch toàn bộ hòn đảo. Xác chết của binh lính được đưa vào bờ, thậm chí đất dính máu cũng được đào đem xuống biển, nhà cửa được cọ rửa mới hoàn toàn.
2. Thị trấn Falciano del Massico - Italy
Không phải do tôn giáo hay môi trường mà là do không còn đất trống dành cho người chết nên người dân tại Falciano del Massico, thị trấn nhỏ ở miền Nam Italy cũng không được phép chết.
Từ năm 1964, Falciano del Massico xảy ra tranh chấp với thị trấn bên cạnh về quyền sở hữu nghĩa trang cũ. Nên từ đầu 3/2012, thị trưởng nơi đây đã ban hành một quy định yêu cầu người dân không được phép vượt qua "ranh giới giữa sự sống và cái chết" cho tới khi thị trấn có nghĩa trang mới.
Nếu trái lệnh, người dân buộc phải tự tìm một nơi để yên nghỉ.
3. Thị trấn Longyearbyen - Na Uy
Tại thị trấn phía Bắc Longyearbyen ở quần đảo Svalbard của Na Uy cũng tồn tại lệnh cấm tử. Nguyên nhân là do các xác chết được chôn cất ở đây không thể phân hủy dưới lớp băng vĩnh cửu. Thậm chí, các nhà khoa học đã tìm thấy virus cúm còn nguyên vẹn trong xác một người đàn ông đã chết trong đại dịch từ năm 1917.
Lo ngại về vấn đề môi trường và sức khỏe của người dân nơi đây, các nhà quản lý đã đưa ra lệnh cấm tử. Tại thị trấn cũng có một nghĩa trang nhỏ nhưng đã ngừng chôn cất từ cách đây hơn 70 năm.
Hiện nay lệnh cấm vẫn được áp dụng, những người bị bệnh nặng hoặc đang cận kề cái chết sẽ được chuyển tới một thị trấn khác tại Na Uy và sống những ngày cuối đời tại đây.
4. Thị trấn Sarpourenx - Pháp
Thị trưởng của Sarpourenx đã ra sắc lệnh cấm người dân đi vào cõi chết. Quyết định kỳ quoặc này được ban hành sau khi một tòa án Pháp từ chối kế hoạch cho phép mở rộng nghĩa trang hiện có của thị trấn.'
Lạ lùng hơn, sắc lệnh này không cấm chết nhưng ai chết sẽ bị xử phạt nghiêm khắc. Hình thức xử phạt vẫn chưa được làm rõ khiến người dân nơi đây khá hoang mang và tò mò bởi làm thế nào để trừng phạt người đã chết.
Người dân không còn cách nào khác là phải tìm một nơi khác để chôn cất người đã mất.