Thơ về gió heo may có thể cho bạn nhiều cảm nhận thú vị về mùa đông. Bài viết sẽ tổng hợp cho bạn những bài thơ về gió mùa đông bắc hay trên Internet.
Mùa đông đang đến, vậy thì sao không thử đọc một số bài thơ phản ánh mùa gió heo may thổi với những cơn gió mùa đông bắc chợt đến, chợt đi? Bạn sẽ tìm thấy dưới đây những bài thơ về gió mùa hay nhất.
Thơ về gió mùa
Gió Mùa Về (Thùy Nga)
Đông nay chẳng có gió mùa
Những cơn mưa nhỏ thưa lưa mỗi chiều
Lạnh à? thế có bao nhiêu
Nghĩ về ngày ấy bao điều nhớ mong
Cuối tuần vào Gác lông bông
Thấy thơ mới viết vài dòng nghĩ suy
Chuyện xưa, nhớ có được gì?
Góc tim ở đó thôi thì cất sâu
Những ngày buồn bã màu nâu
Cười lên như thể biến sầu thành vui
Tương lai vẫn đợi sáng ngời
Chuyện xưa kỷ niệm một thời vu vơ
Không quên kỷ niệm bao giờ
Chỉ là chớ có vẩn vơ buồn rầu
Nhớ, sầu, sẽ chỉ là sầu
Hướng về phía trước, bởi rầu-nghĩa chi?
Trẻ người non dạ nghĩ suy
Có gì không phải hãy vì bỏ qua
Dòng sông, gấp khúc-mượt mà
Huống gì cuộc sống, ấy là lẽ nhiên
Bớt đi một chút muộn phiền
Cười lên, sẽ nhận bao niềm yêu thương
Gió mùa heo may
Thơ: Trần Diệu Hương.
Người yêu à anh có nhớ mùa sang
Thu đã đến nhẹ nhàng êm quá đỗi
Em cứ nghĩ trái tim này nông nổi
Yêu nồng nàn nụ ái vội trao nhau.
Thu chớm sang tình yêu mãi đượm màu
Tràn mi mắt hạt mưa ngâu vừa đổ
Heo may ngỡ đùa tóc em trên phố
Hương sữa nồng thơm mỗi độ thu sang.
Gió dịu êm sợi nắng vẫn hanh vàng
Ươm tơ óng trải mùa sang dịu nhẹ
"Yêu anh đấy" dấu yêu vừa gọi khẽ
Em gật đầu mi khép nhẹ môi hôn.
Mùa gió heo may
Thơ: Phan Thu Hà
Tháng cũ còn ngập ngừng bước hạ
Bất chợt ngâu về lối mưa bay
Hoa cau khẽ rụng bên thềm lạnh
Thu thầm ngơ ngẩn gió heo may.
Cũng mùa thu ấy sao lạ lẫm
Lá vàng lưu dấu một đời sen
Cúc họa mi ủ sương vào nụ
Chờ ngày nở trắng lại lối quen.
Phố trầm mặc điệu buồn xào xạc
Run run gầy mái ngói rêu phong
Bên trời khuya có vì sao lạc
Đem tình hư ảo rớt bên song.
Thu đã về rồi mà trăng muộn
Chạnh lòng ai nhớ một đêm thu
Có người cài ánh trăng vào tóc
Nghe gió vỗ về nhẹ khúc ru.
Ta mải đi tìm dư âm cũ
Bao mùa hớt hải bóng thời gian
Một ngày chậm bước đời tĩnh tại
Khi chạm heo may ngả sắc vàng
Gửi lại mùa thu
Thơ: Nguyễn Lan Hương
Em trả nụ cười về phía trời thu
Đón gió mùa sang trong vấn vương ngày cũ
Chút nắng hanh dường như là không đủ
Gói chặt heo may lạnh ngọt phút giao mùa.
Em chìa bàn tay níu lại chút hương xưa
Bỗng chạm phải ngọn gió mùa đông-bắc
Chắc là chiều nay anh nhắc
Cơn mưa vời vợi gió lòng.
Em đặt một chân về phía mùa đông
Trả lại cho anh chút lá vàng thưở ấy
Góc phổ chiều nay dịu dàng run rẩy
Trở mình cơn gió đa mang.
Anh có kịp về cùng em bước lang thang
Cùng nhớ lại một mùa hoa sữa
Hay còn chờ lạnh thêm chút nữa
Bâng khuâng đợi giữa hai mùa.
Em gửi nụ cười ấm lại phía trời thu...
Ngọn gió nào?
Thơ: Hồ Viết Bình
Ngọn gió nào đi ngang qua khung cửa
Làn tóc em buông xõa cứ bay bay
Ngoài vườn kia cúc trắng đã nở đầy
Se se lạnh lá vàng bay trên phố.
Chiếc khăn thêu em vẫn quàng trên cổ
Thơm nồng nàn mùi hoa sữa đắm say
Vai kề vai tay nắm chặt bàn tay
Truyền hơi ấm ngất ngây chờ đông tới.
Thoả những ngày cách xa nhau vời vợi
Em mỏi mòn chờ đợi cánh chim xa
Gió hanh hao mang thu trở về nhà
Ngày gặp lại hai ta cùng đối ẩm.
Mây vàng ơi! Hãy trôi đi chầm chậm
Để lòng ai gặm nhấm kỷ niệm xưa
Thạch thảo hoa tim tím nở cuối mùa
Thổi nhè nhẹ, heo may về rồi đó.
Mùa heo may
Thơ: Phạm Hồng Giang
Em hãy về gom góp chút heo may
Rơi rớt lại của tháng ngày xưa cũ
Để lá vàng thôi không còn héo rũ
Hanh hao buồn trên lối cũ bơ vơ.
Em hãy về để anh viết tình thơ
Sao tháng tám lại thờ ơ đến vậy
Cơn ngâu chiều khiến lòng ai run rẩy
Một chút thu hờn lẫy hắt hiu sầu.
Heo may về trĩu nặng giữa mùa ngâu
Từng giọt nhớ đi đâu nào trở lại
Phút giao mùa cho tim anh khắc khoải
Chút ân tình khờ dại của ngày xưa.
Có phải nỗi buồn đã hóa cơn mưa
Hay chút hạ còn dư thừa hoang hoải
Để chiều nay một mình anh mê mải
Nhặt heo may ghép lại nửa câu thề.
Tháng tám này liệu ai có đam mê
Để nhung nhớ...
Quên đường về....
Trăn trở!
14/08 /2018 Hồng Giang.
Gió Lạnh Về
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Anh ơi gió lạnh đã về rồi
Người còn biền biệt chốn trùng khơi
Năm tháng lạnh lòng mong mỏi đợi
Dẫu biết ngày về còn xa xôi
Phố vắng mình tôi bước bơ vơ
Ru bao thương nhớ viết dòng thơ
Nhờ gió gửi về phương xa ấy
Hẹn người sẽ đọc ở trong mơ
Lạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽo
Hoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hôn
Đông qua lặng lẽ rồi đông chết
Mà bóng người xưa vẫn hững hờ
Anh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rét
Đêm về bóng nguyệt xé hồn côi
Một mình tôi khóc nỗi phân đôi
Anh ơi! Gió lạnh sắp về rồi…
Gió Giao Mùa
Tác giả: Hoàng Mai
Phượng hồng lại ẩn vào cây
Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi
Mây chiều hoang vắng đơn côi
Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ
Lụa là tôi dệt đường tơ
Quên đi cái thuở ban sơ hoang hồng
Hạ tàn nhạt nắng bên song
Cây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn
Trả tôi về với cô đơn
Trả tôi về với nỗi buồn ngày xưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa
Heo may vừa đến lá mùa Thu khơi
Hôm qua người ấy đi rồi
Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng
Đêm Trở Gió
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đêm sầu lặng lẽ ngắm trăng thanh
Lanh quanh góc phố ngó mây đùa
Chiếc áo mong manh khơi lòng lạnh
Đêm nay gió trở, gió giao mùa
Chẳng biết người đâu, ta lang thang
Đi tìm nhung nhớ cuộc tình hoang
Hương đời tám nẻo người rẽ lối
Biết dạt về đâu mảnh trăng vàng
Về đâu ơi hỡi lạc về đâu
Mình ta lạc bước giữa đường câu
Tình nghĩa khi xưa nay gạn đục
Người chẳng tiếc chi buổi sơ đầu
Gió trở nguyệt gầy trôi lênh đênh
Sao trời rạng sáng nỗi buồn tênh
Mơ màng trời đất bình yên nhỉ
Ai biết lòng ta thấy chênh vênh?