Thơ ngắn về con trai, con gái có rất nhiều trên Internet. Bài viết sẽ tổng hợp cho bạn những bài thơ về con hay nhất.
Dưới đây là những bài thơ về con, thơ về con trai, thơ về con gái yêu của mẹ hay và cảm động, không chỉ nhắc tới tình cảm thương yêu của cha mẹ, mà trong đó còn ẩn chứa những bài học lớn trong đời mà cha mẹ muốn dạy cho con.
Mục lục bài viết
Bài thơ về con gái yêu của mẹ cha
Gửi con gái của mẹ (Bích Thoa Nguyễn)
Con gái ơi! Con đã lớn thật rồi
Biết trở trăn khi nghĩ về cuộc sống
Biết gởi cho người con thương mỗi ngày vài tin nhắn
Giúp mẹ việc nhà, lo lắng cho em.
Con gái ơi! Con là buổi bình minh
Sợi nắng ấm trong trẻo ngày hạnh phúc
Mẹ dạy cho con bằng những điều rất thực
Có yêu thương, cay đắng cả giận hờn.
Mẹ đã từng ở lứa tuổi như con
Đã từng ngây thơ đã từng nông nổi
Nhìn cuộc đời màu hồng và bỏ quên góc tối
Chưa hiểu những đau thương hay bối rối nỗi buồn.
Mẹ đã từng khóc, từng vui từng thương nhớ để buông
Từng trở trăn về bao điều bình dị
Từng nuối tiếc bỏ quên, từng xót xa những ước mơ vốn dĩ
Và cũng mộng mơ về những cái chẳng có thật trên đời.
Con gái ơi! Con đã lớn rồi
và chắc chắn con giỏi hơn cả mẹ
Con biết bon chen biết bao điều nặng nhẹ
Biết cuộc đời không nhẹ tựa vần thơ.
Mẹ mỉm cười khi con không chỉ biết ước mơ
Không nhẹ dạ cả tin vào điều hư ảo
Không ganh đua,ghét hờn bằng trái tim gió bão
Con biết yêu thương và cũng biết nhịn nhường.
Con gái ơi! Con đã sắp ra trường
Sinh nhật sang năm con có bằng đại học
Trong tim mẹ các con là vàng ròng duy nhất.
Nhưng quý hơn thứ ấy gấp vạn lần.
Hãy bước vào đời đừng lo nghĩ phân vân
Những lúc buồn có mẹ lau nước mắt
Mẹ của con chốn bình yên rất thật
Cho vai con khi chớm lạnh tựa vào.
Bên con luôn có mẹ - Thanh Hiếu
Đời con gái như mười hai bến nước
Khổ quá rồi đừng gắng bước nữa con
Mẹ Nhìn con cứ ngày một mỏi mòn
Trong lòng mẹ đau hơn bao giờ hết
Hạnh phúc là cả hai cùng thêu dệt
Một mình con chỉ mệt mỏi thêm thôi
Mẹ luôn muốn con có chốn có đôi
Nhưng không phải cả đời con cam chịu
Đã vất vả tình thương yêu lại thiếu
Điều con làm hỏi liệu có ai hay
Qua ngày tháng con chai sạm đôi tay
Hạt cơm trắng được chan đầy nước mắt
Bao hy vọng lại dần dần vụt tắt
Sao mà con vẫn mãi đặt niềm tin
Vẫn ảo mộng cam chịu để kiếm tìm
Đợi bình minh con tim kia bừng tỉnh
Mẹ ủng hộ con đường con đã định
Nếu không thành con hãy tính nhé con
Đừng để mình phải đau khổ nhiều hơn
Hãy nhớ rằng bên con còn có mẹ.
Bài thơ về con trai yêu của mẹ cha: Con của cha, người bạn nhỏ
Tác giả Nguyên Dũ
Rồi một ngày con sẽ lớn bằng cha
Con sẽ thấy bầu trời bao la lắm
Hãy cứ bước dù đường đi lạ lẫm
Vì còn cha luôn thầm lặng dõi theo
Đường con đi dù lên núi xuống đèo
Dù gian khổ cũng luôn theo lý tưởng
Hãy hoạch định và con luôn định hướng
Rồi thành công là phần thưởng gian lao
Con của cha hãy thắp lửa lên nào
Biến mơ ước con hằng bao ấp ủ
Thành con sóng dâng trào như thác lũ
Hãy vững lòng con có đủ tài ba
Bạn đồng hành con hãy nắm tay cha
Đừng lo ngã vì có cha bên cạnh
Hãy ngước mặt nhìn trời cao lấp lánh
Hỡi thiên thần trong ánh mắt của cha
Tạ ơn trên ban tặng một món quà
Để cha được đời cha luôn có bạn
Người bạn nhỏ đồng hành cùng năm tháng
Nắm tay nào cười rạng rỡ lên coi!!!
Gửi con trai
Tác giả Xuân Quỳ
Viết cho con và mình thầm đọc
Cuộc đời lo toan âm thầm chắt lọc
Hoa giấu mình, hương chỉ ngát trong đêm.
Khi buồn, thơ cũng buồn theo
Man mác hai đầu thương nhớ
Lại chợt nghĩ: con cũng buồn xa xứ
Hình ảnh quê hương canh cánh bên mình.
Cuộc kiếm tìm không bao giờ dừng lại
Tuổi trẻ phải chăng mắc nợ những chân trời
Mong con chân cứng đá mềm
Từng bước con đi có lòng mẹ nguyện cầu…
Bài thơ về con yêu: Thiên thần của cha
Tác giả Nguyên Dũ
Lúc đau ốm nằm nôi con khóc
Cha nguyện cầu van vái cao xanh
Cầu cho con được an lành
Cha đây giảm thọ cũng dành phần con
Lúc chập chững con vừa tập bước
Miệng bi bô kêu mẹ gọi cha
Hai dòng lệ ngấn châu sa
Thiên thần bé nhỏ món quà trời trao.
Con sáu tuổi vui đùa đến lớp
Đòi con ve cha bắt cho chơi
Tung tăng chân sáo con cười
Giật mình không biết lệ rơi lúc nào
Con mười tám thường ngồi ngơ ngẩn
Đôi lúc cười thơ thẩn bên hiên
Phải chi còn đặng mẹ hiền
Sẻ chia tâm sự chuyện riêng dỗ dành
Cha cũng hiểu con đà khôn lớn
Chỉ trách mình không giúp được chi
Nhìn con không biết khuyên gì
Chỉ thầm khấn nguyện hộ trì cho con
Hôm đưa tiễn con vào đại học
Cố mỉm cười nén khóc lệ rơi
Mong cho con đặng nên người
Thiên thần bé nhỏ trong đời của cha.
Cha kể con nghe
Tác giả Nguyễn Điệp
Tối hôm qua trong lúc trở về nhà
Bố đã gặp một người trong sương lạnh
Cơn mưa đêm biết bao giờ mới tạnh
Tấm thân gầy ngồi ủ rũ co ro
Vô gia cư không có một bến chờ
Thương xót lắm cho mảnh đời cô độc
Bố đã dừng hỏi thăm người thoáng chốc
Thì hóa ra...con cái hắt hủi mình
Bố nghẹn lòng mà cứ đứng lặng thinh
Công sinh dưỡng từ khi còn tấm nhỏ
Nuôi trưởng thành không quản chi nắng nỏ
Mà lên người lại hắt hủi song thân
Bố quay đi mà sao nặng bước chân
Thấy đau đáu một kiếp người bất hạnh
Hạt mưa trời..cũng đến hồi...phải tạnh
Nhưng mưa đời...lạnh lắm...biết không con ?
Tiền bạc nhiều...xe đẹp...thức ăn ngon
Nhưng cha mẹ không một ngày chăm sóc
Con hãy xem...và coi như...bài học
Để sau này mà sống đúng lương tâm
Nhớ nghe con đừng quyết định sai lầm
Bởi cha mẹ không cần chi tiền bạc
Lời hỏi thăm...chút ân cần...cũng khác
Còn hơn nhiều là gác tía lầu son
Lập gia đình sẽ thành bố trẻ con
Sống cho đúng để con mình học tập
Đừng dại khờ để rồi khi va vấp
Thành trò cười... cho thiên hạ... mà thôi
Nhìn đi con...tuổi gần đất...xa trời
Chỉ mong muốn được quây quần ấm cúng
Dù cho con... không có tiền... nghèo túng
Cơm muối... canh cà... vẫn ngon lắm... biết không!
Nhắn nhủ cùng con
Tác giả Nguyễn Hưng
Lại đây nào cha gửi gắm đôi câu
Con hãy ngoan ghi trong đầu ráng nhớ
Sống làm người biết sẻ chia nâng đỡ
Đừng coi khinh người cơ nhỡ hơn mình
Khi con nằm trong nệm ấm chăn xinh
Còn nhiều người đang phơi mình hè phố
Ép con ăn con phủi xô ngã đổ
Đâu biết rằng nhiều kẻ khổ không cơm
Con học hành có sách mới giấy thơm
Nhiều bạn nghèo ghé mắt dòm ao ước
Quần áo con đẹp tinh tươm sạch mượt
Có cụ già đang rách trước vá sau
Mẹ nuông chiều khi con ốm con đau
Mua đồ chơi con ném nhào giãy giụa
Cho bánh quà con dở ngon chọn lựa
Khi còn người nằm vệ cửa mái hiên
Bạn bè con họ đã biết kiếm tiền
Nhặt phế liệu hay vác khiêng quá sức
Có những bạn vì khổ nghèo cùng cực
Mà dấn thân vào cướp giật gạt lường
Thì con à đừng sống hẹp tình thương
Xây nhân cách từ bình thường nhỏ nhất
Biết sẽ chia cả khi mình chật vật
Tập làm người sống chân thật... nghe con.
Cha khuyên con trai
Tác giả Nguyễn Điệp
Con được gì sau những phút đam mê?
Ngoài chán ghét và ê chề mỏi mệt
Đừng đổ lỗi cho tình yêu đã chết
Lý do nào bao biện hết cái sai?
Lập gia đình là một quãng đường dài
Chồng và vợ phải chung vai gánh vác
Lạc bước chân rồi về nhà phụ bạc
Chẳng qua là ham cái khác mà thôi
Hạnh phúc kia cần chăm sóc cả đời
Phải dẹp bỏ những cái tôi nóng vội
Đừng bắt trẻ trở thành người chịu tội
Khi cha mình đã chọn lối đi riêng
Nghĩa và tình là hai thứ thiêng liêng
Liệu có thể dùng bạc tiền mua được?
Chớ dại khờ mang nó ra đánh cược
Kẻo quay về không như trước được đâu
Nếu chia tay sẽ phải chịu niềm đau
Trong mắt trẻ nét u sầu vương lại
Ai dắt con đi qua ngày thơ dại
Dạy điều hay nhưng phải trái vô thường?
Hãy nhớ rằng vợ từng rất dễ thương
Những kỉ niệm trên con đường quen thuộc
Nếu không yêu thì tại sao ngày trước
Con qua nhà bên ấy rước cô dâu?
Vợ và chồng để sống đến bạc đầu
Cần chia sẻ những lo âu vất vả
Coi các con là gia tài quý giá
Thì sẽ dừng trước bản ngã của ta
Có điều này con phải nhớ lời cha
Mọi cám dỗ vẫn chỉ là hư ảo!