Thơ 4 câu về biển, thơ về biển ngắn hay cho mọi tâm trạng

Thơ về biển 2 câu, 4 câu và hơn thế nữa có rất nhiều trên Internet. Bài viết sẽ tổng hợp cho bạn những bài thơ hay về biển.

Biển cả dạt dào, khi ồn ào, khi sâu lắng như nỗi lòng của mỗi người. Vì vậy, chẳng biết từ bao giờ biển gắn với biết bao câu chuyện tình yêu đôi lứa và đi vào trong thơ ca. Dưới đây là thơ 4 câu về biển, thơ về biển ngắn, thơ về biển và tình yêu hay và cảm xúc, chúng sẽ giúp bạn nói lên tâm trạng, tình cảm của mình, mời các bạn tham khảo.

Thơ 4 câu về biển

Thơ 4 câu về biển

1. Biển muôn thuở vẫn ồn ào đến vậy
Sóng căn tràn vùng vẫy chốn khơi xa
Còn tình anh, em cứ tưởng hiền hoà
Ai biết được những phong ba ập đến.

2. Em thương quá mối duyên nồng chưa quện
Vội lụi tàn như ngọn nến giữa đêm
Biển chiều nay quá lặng lẽ êm đềm
Mà hờn tủi khiến tim thêm dậy sóng

3. Thôi anh nhé chẳng còn gì ước vọng
Bờ cát dài em lẻ bóng đơn côi
Chỗ hẹn xưa đã có kẻ khác ngồi
Mình đến trước nhưng lạc đôi cánh nhạn

4. Ai thừa thải đem tình duyên rao bán
Ta thẩn thờ nghe tim rạn vết đau
Biển chiều nay có một kẻ ôm sầu
Vì nỗi nhớ nối đuôi nhau tấp nập.

5. Biển hiền hoà dịu dàng con sóng vỗ.
Biển cuồng quay phẫn nộ lúc bão giông.
Suốt bốn mùa sóng dào dạt mênh mông
Bởi cô đơn nên trong lòng mặn chát.

6. Cát vẫn im lìm khi bồi khi lở.
Nên biển buồn ôm tình lỡ đắng cay.
Sóng bạc đầu yêu bờ cát đắm say.
Mối tình câm biển mang đầy muối trắng.

Thơ ngắn về biển

7. Biển cô đơn sóng vờn nơi xứ lạ.
Bờ cát đau buồn hoá đá vọng phu.
Mối tình sầu cứ thế mãi ngàn thu.
Sóng vẫn đa tình hời ru bờ cát.

8. Có những lúc biển thì thầm hoang vắng.
Bãi cát buồn khi con sóng ra khơi.
Cũng có khi biển cảm thấy chơi vơi.
Đó là lúc cơn mưa rơi tầm tã.

9. Buồn buồn ra biển dạo chơi
Ngoài kia sóng cuộn cho vơi nỗi buồn
Nơi này giọt lệ thôi tuôn
Cho lòng thôi hết vấn vương nỗi sầu.

10. Biển nhớ em nên con sóng bạc đầu.
Cứ từng lớp xô vào bờ bất tận.
Có những lúc biển thét gào giận dữ.
Em đi xa… mà chẳng một lần về?

Biển và em

Thơ ngắn về biển

Biển (Xuân Diệu)

Anh không xứng là biển xanh

Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng

Bờ cát dài phẳng lặng

Soi ánh nắng pha lê…

Bờ đẹp đẽ cát vàng

Thoai thoải hàng thông đứng

Như lặng lẽ mơ màng

Suốt ngàn năm bên sóng…


Anh xin làm sóng biếc

Hôn mãi cát vàng em

Hôn thật khẽ, thật êm

Hôn êm đềm mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại

Cho đến mãi muôn đời

Đến tan cả đất trời

Anh mới thôi dào dạt…

Cũng có khi ào ạt

Như nghiến nát bờ em

Là lúc triều yêu mến


Ngập bến của ngày đêm

Anh không xứng là biển xanh

Nhưng cũng xin làm bể biếc

Để hát mãi bên gành

Một tình chung không hết

Để những khi bọt tung trắng xoá

Và gió về bay toả nơi nơi

Như hôn mãi ngàn năm không thoả,

Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

Thơ Viết Ở Biển (Hữu Thỉnh)

Anh xa em

Trăng cũng lẻ

Mặt trời cũng lẻ

Biển vẫn cậy mình dài rộng thế

Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn

Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn

Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím

Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến

Vì sóng đã làm anh

Nghiêng ngả

Vì em…

Biển nhớ

Thơ: Minh Lý

Em một mình trên biển
Khung trời của riêng anh
Tình em như con sóng
Cuồn cuộn mỗi chiều hè

Em muốn gửi cho anh
Tình muôn đời thắm mãi
Như bến bờ hoang dại
Yêu mãi biển trong xanh

Em chờ anh về nhé
Biển mãi gọi tên anh
Gió buồn ru khe khẽ
Lời riêng em ngọt lành

Về biển khơi anh nhé
Tình nồng bên biển xanh
Con sóng hiền vỗ mãi
Em vẫn hoài chờ anh.

Biển và anh

Thơ: Lê Khánh

Nếu phố buồn về với biển cùng anh
Biển trong xanh có muôn ngàn con sóng
Gió thì thầm như thắp lên hy vọng
Mọi nỗi buồn em sẽ thấy với đi

Nếu một ngày thành phố chẳng có gì
Để em vui thì hãy về với biển
Ở nơi này anh sẽ đưa em đến
Phía chân trời xem gió cuộn với mây

Nếu một ngày em cần một bàn tay
Để dắt dìu đi qua mùa giông bão
Hay để sầu không còn vương vai áo
Thì hãy về nghe biển hát cùng anh!

Biển và anh

Bên biển bình yên

Thơ: Hoàng Kim Vũ

Anh đến bên em, ngắm biển bình yên
Khi trong anh, tim đang cuồn cuộn sóng
Những xúc cảm, những khát khao cháy bỏng
Cứ dồn lên, như nước triều dâng

Em có biết không, mỗi lần đến bên em
Anh như con thuyền trở về sau bão tố
Bao nếm trải những đắng cay, gian khổ
Một đời người vinh, nhục hóa hư vô

Biển xanh ơi, em xanh tự bao giờ?
Cứ hồn nhiên và vô tư đến thế
Ai hiểu được phía sau bình yên đó
Là sóng ngầm cuồn cuộn đáy tim yêu.

Tình biển

Sưu tầm

Rồi một ngày thuyền trở về hỏi biển
Vắng thuyền rồi biển có thấy buồn không?
Có cô đơn khi trời trở gió đông
Biển có lạnh, có hoài mong chờ đợi

Tình biển mênh mông, cao xa vời vợi
Theo gió trùng khơi nhắn gởi lời yêu
Xa thuyền rồi biển trống vắng cô liêu
Biển sâu thẳm cứ chiều về đứng đợi.

Biển nhớ

Thơ: Minh Lý

Em một mình trên biển
Khung trời của riêng anh
Tình em như con sóng
Cuồn cuộn mỗi chiều hè

Em muốn gửi cho anh
Tình muôn đời thắm mãi
Như bến bờ hoang dại
Yêu mãi biển trong xanh

Em chờ anh về nhé
Biển mãi gọi tên anh
Gió buồn ru khe khẽ
Lời riêng em ngọt lành

Về biển khơi anh nhé
Tình nồng bên biển xanh
Con sóng hiền vỗ mãi
Em vẫn hoài chờ anh.

Thơ về biển buồn

Thơ về biển hài hước: Đừng ghen em với biển

Tác giả: Anh Thư

Từ bao giờ… có biển, anh biết không?
Mà bờ bãi trãi rộng dài đến thế…
Từ bao lâu… bao đời, bao thế hệ…???
Biển mênh mông lan tận cuối đất trời.

Ngày biển buồn, thuyền vỗ sóng xa khơi
Những lúc không anh, em về nghe biển hát
Biển cô đơn! Nên suốt đời thèm khát
Chảy mãi miệt mài tìm kiếm bến bờ tương!

Biển dịu dàng, xua tan nỗi dỗi hờn…
Em yêu biển từ ngày anh chưa đến
Biển vỗ về em những chiều anh lỗi hẹn
Biển ôm em lòng những năm tháng buồn tênh.

Em yêu biển! và nay yêu anh hơn!
Xin đừng xa em anh nhé... lúc giận hờn!

Biển và bờ

Sưu tầm

Biển dịu dàng, mơn man bờ cát trắng
Bờ thản nhiên, im đậm dấu thuyền đi
Biển ngân lên từng đợt sóng rầm rì
Ru bờ cát dưới trăng vàng soi bóng.

Bờ lặng thinh, lòng ôm bao ước vọng
Một ngày kia, thuyền lướt sóng trở về
Thuyền và bờ cùng thỏa mộng sơn – khê
Dìu dạt mãi, khúc tình ca bất diệt.

Thơ về biển và em

Biển Và Em

Tác giả: Gió Phương Nam

Em yêu biển
Từ ngàn con sóng vỗ
Biển của ai và có tự bao giờ
Biển hiền hòa nên rất đẹp rất thơ
Biển giận dữ khi sóng xô vào tận bãi

Biển của anh của em của tình yêu muôn thuở
Sao anh không làm thơ để em đợi em chờ
Để em hờn khi chiều xuống ngẩn ngơ
Để gió lộng vỗ về em mơn trớn

Biển Của Em

Tác giả: Ho Nhu

Anh vẫn biết Biển mênh mông là thế
Khi trào dâng khi lại để sóng lừng
Biển của em lúc kín đáo như bưng
Lúc mãnh liệt chẳng muốn dừng giông bão
Biển của em sóng tình luôn hư ảo
Rất mặn mòi nên dự báo nhiễu điều
Biển của em dù giông tố bao nhiêu
Bình Minh đến toả rạng nhiều sức sống
Biển bao la đón buồm căng gió lộng
Nâng thuyền lên để mở rộng tầm nhìn
Yêu Biển rồi hãy tạo giữ niềm tin
Nuôi cảm xúc gửi vào nghìn thương nhớ
Về nhé em! Biển trao duyên gửi nợ
Cũng có khi Biển vô cớ đẩy thuyền
Chỉ đón chờ mỗi sáng Bình Minh lên
Hòa vào Biển như sấm rền mùa hạ
Trời và Biển dù nhuộm xanh hai ngã
Nhưng ngàn đời hiến dâng cả vì em
Cứ mỗi lần nhớ Biển hãy buông rèm
Đón hạnh phúc thỏa khát thèm nỗi nhớ.

Biển, Anh và Em 

Khải Nguyên

Có người muốn làm con tàu lắng sóng
Chia biển thành hai nửa – biển và em.
Anh sẽ không làm như thế đâu em
Thương biển lắm… và thương em lắm!
Con tàu cứ lênh đênh giữa hai khoảng lặng
Nghiêng ngả bên nào cũng thương nhớ bên kia.
Anh xin làm hạt muối mặn sẻ chia
Hòa trong biển, biển là em – anh chẳng giữ gì cho riêng anh cả
Anh chính là anh, là hạt muối ngàn năm
Cứ mặn mà thủy chung, cứ trọn đời hào tan trong ngực biển
Để khi kết tinh, hạt muối đời anh nhận từ em – thương mến!
Ba vạn sáu ngàn ngày – muối vẫn mặn, gừng cay!

Thơ về biển vui, hài hước

  1. Nếu tình yêu là biển
    Học sinh sẽ là thuyền
    Còn Phụ huynh là quyền
    Sẽ cấm thuyền ra biển.
  2. Hoàng hôn trên biển thì màu tím
    Nhưng em lại thích màu hồng
    Mà tim em vẫn còn trống
    Anh muốn chui vào không?
  3. Anh mang đi chút mặn
    Em ngỡ mất biển xanh
    Lòng này tuy nhỏ bé
    Nhưng ngàn nỗi nhớ anh.
  4. Em và biển, tình yêu anh rộng mở.
    Biển trong hồn và em ở trong tim.
    Anh là cát in đậm gót chân em.
    Sóng triều ghen hờn, dạt dào vội xóa.
  5. Sóng bạc đầu từ đó phải không anh?
    Còn ngàn năm biển xanh vẫn huyền bí?
    Không đâu em biển chẳng hề chung thủy
    Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung.
  6. Trả lại biển! Trả lại em cho biển!
    Anh mang theo một chút mặn này
    Để mỗi lúc vết thương thức dậy
    Anh rót vào trong đó xót và cay!
  7. Nếu không được về với biển.
    Em chẳng mơ thành dòng sông
    Những con sóng phủ lên bờ bãi
    Ồn ào mà trống trải mênh mông.
  8. Dòng sông em bắt đầu từ anh.
    Cũng là nơi bắt đầu nỗi nhớ.
    Sông mải miết tìm về nơi gặp gỡ.
    Nơi sông và biển giao hòa.
  9. Biển có thể giấu nỗi buồn của biển.
    Nhưng làm sao sóng giấu nổi lòng mình.
    Em như cánh buồn căng gió.
    Anh làm gì để giấu nỗi lòng anh?
  10. Anh vẫn biết tình em và tình biển.
    Trong như gương và tha thiết rất nhiều.
    Anh đi giữa hai mối tình tuyệt diệu.
    Tuổi xuân mình trời đất cũng xôn xao.
  11. Dù khi biển tím chiều hoang dại.
    Bão tố thời gian đổ trắng trời.
    Biển khát trong anh ngàn con sóng.
    Vẫn vỗ đêm ngày đến em thôi…
  12. Đứng một mình trước biển anh ơi!
    Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ.
    Trời bao la thênh thang nhiều nỗi nhớ.
    Và em biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông.
  13. Biển dịu dàng, biển bỏ quên dịu êm.
    Mà xôn xao trước tình em nóng bỏng.
    Nhớ dáng người ở bên kia đại dương sâu rộng.
    Không biết giờ này có đứng trước biển… nhớ em.
  14. Lòng người – cái biển tí hon.
    Mà nghìn năm nữa vẫn còn sâu xa!
    Có bờ để đánh thuyền ra.
    Không bờ, để tự bao la sóng dào…

Thơ về biển hay nhất

Những bài thơ hay về biển như một bản tình ca, nhẹ nhàng vỗ về những trái tim cô đơn, lạc lõng.

Biển vào đêm

Phạm Thị Chiên

Ta đã về đây hỡi biển yêu ơi
Xa lâu rồi lòng chơi vơi nhớ quá
Từng con sóng ngày đêm đang vật vã
Nơi ta ngồi ụ đá cũng xanh rêu

Xa em rồi nhớ tiếng róc rách kêu
Từng bọt nước thích trêu đùa ai đó
Bóng vỡ toang trắng lan xa như có
Bàn tay nào tựa gió chạm nhẹ bay

Ta về đây với hồn biển ngất ngây
Tình xa thẳm vây quanh hoàng hôn tím
Chiều nhuộm rồi áng mây luồn ngọt lịm
Đứng lặng nhìn bịn rịn nhớ khi xưa

Thuở học trò cùng nhau vẫn đón đưa
Dải cát trắng lưa thưa bàn chân bước
Con dã tràng xe cát sao đi ngược
Sóng xô bờ nước vượt cát dần tan

Hoa muống kia trên bãi cát đại ngàn
Tim tím biếc chứa chan niềm hy vọng
Tuổi vào yêu ngập tràn bao ước mộng
Bãi biển này làm rung động con tim

Ta về đây tình yêu mến đắm chìm
Gửi theo sóng vần thơ ghim lòng biển
Khuất sau đồi hoàng hôn kia cũng biết
Biển vào đêm tha thiết nhớ dâng trào.

Biển và ta 

Qui Phi Hoang

Đứng trước biển sao thấy mình nhỏ bé
Dù đã giang tay ôm nước vào lòng
Sóng cứ xô cho biển mãi mênh mông
Để ngàn năm vẫn ôm tròn khát vọng.

Bờ cát dài lả lơi chờ đợi sóng
Cho ngọt ngào âu yếm những nụ hôn
Dẫu bạc đầu cũng chưa phút giận hờn
Lúc bình yên là dạt dào nỗi nhớ.

Để ngọn gió cũng đôi khi than thở
Bởi hờn ghen với cát trắng dịu êm
Nắm tay nhau lâu vẫn chẳng nên duyên
Phải chăng cứ xô sóng về nơi ấy.

Sao bỗng thấy cõi lòng mình tan chảy
Bởi tâm hồn đã từng quá ngây thơ
Yêu người ta mà cứ giả dại khờ
Để một mình lang thang trên bãi vắng.

Gió xua sóng biển bạc đầu

Sơn Hồng

Gió xua sóng biển bạc đầu
Duyên xua tình lại dạt dào tâm tư
Hướng lòng trôi nổi vô hư
Tìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm

Trùng khơi trải rộng khó tìm
Ánh sao đã lặng biết chìm nơi đâu
Bãi bờ chỗ cạn chỗ sâu
Hồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêm

Vết tình in đậm vào tim
Nhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trời
Thả hồn theo gió xa xôi
Mang đầy luyến ái tìm nơi kết tình

Ngờ đâu giông tố gập ghềnh
Cuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôi
Người về chốn ấy xa xôi
Bến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…
Nỗi lòng người đi trên biển – tác giả Huỳnh Minh Nhật
Biển về khuya trời giăng sương buốt giá
Người bước buồn lòng nhiều quá ưu tư
Sóng dập dìu theo những hạt lệ dư
Hương muối mặn dòng thư tình chưa viết.
Biển mênh mang những ân tình tha thiết
Thương nhớ sầu da diết giữa đêm đen
Phố thênh thang khuất bóng nửa ánh đèn
Triền cát trắng trải dài như nức nở.

Người gặp gỡ để riêng người than thở
Tim đã buồn nằm oán mấy lần đau
Bút nghiên nào gội quá khứ trôi mau
Chờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão.

Gió vờn gió sắt se lùa vạt áo
Người hận người tình ảo mộng còn say
Biển ngàn đời ôm ấp sóng trong tay
Người mãi nhớ khi thu vàng võ tới!
Tình thuyền và biển – tác giả Hoàng Minh Tuấn
Thuyền yêu Biển tình say nồng thắm
Biển ôm Thuyền mơn trớn ngất ngây
Theo Thuyền đến tận chân mây
Nhẹ dâng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu.

Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo Gió
Biển bên Thuyền gắn bó keo sơn
Có đôi khi Biển ghen hờn
Vì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa.

Thuyền theo Gió say sưa sông nước
Nỗi cô đơn một cõi Biển khơi
Biển nhớ Thuyền lắm Thuyền ơi
Bỏ đi theo Gió, Biển tôi đau lòng!

Biển đôi lúc giận hờn quá mức
Đem bão về tức tưởi ghen tuông
Thuyền kia không dám lên đường
Nằm trong bến đợi khóc thương Biển hoài!

Hết hờn ghen Biển nay trở lại
Mang bình yên mềm mại đắm say
Biển đem nhung nhớ vơi đầy
Êm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền.

Nay trăng sáng rắc vàng trên sóng
Biển ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng say
Thuyền ơi tình Biển dâng đầy
Đi xa hãy nhớ về đây Biển chờ.

Bài thơ về biển cho bé

Đọc thơ cho bé vừa giúp trẻ tìm thêm về cuộc sống vừa giúp trẻ trau dồi khả năng về ngôn ngữ. Dưới đây là những bài thơ về biển hay cho trẻ mầm non, mời các bạn tham khảo.

Biển

Tác giả: Đặng Hấn

Như chiếc chảo rất lớn
Ông trời định nấu canh
Lỡ tay bỏ nhiều muối
Nên thôi, lại để dành !
Uống bao nước vào lòng
Biển vẫn gào, vẫn thét
Ăn mặn quá phải không ?
Nước nào cho đã khát.
Biển reo vui ào ạt
Khi bãi có chúng em
Biển xô vai người lớn
Hắt sóng vào trẻ con…
Chiều, biển trở nên buồn
Khi chúng em rời bãi
Nước dâng tận bờ dương
Muốn cùng lên xe đấy !
Biển ơi, chờ chút nhé
Hình như còn chỗ ngồi
Nhưng … biển to lớn thế
Ta đành tạm biệt thôi !
Bác tài xế nhìn biển
Nhấn vang một hồi còi

Bãi biển quê em

Tác giả: Chưa rõ

Quê em bên bãi biển
Phong cảnh đẹp vô cùng
Nước biển xanh mênh mông
Sóng xô tràn bãi cát.
Sớm ngày vang tiếng hát
Từng đoàn thuyền ra khơi
Chiều ngả bóng mặt trời
Thuyền về đầy ắp cá
Quê em giàu đẹp quá
Em tha thiết yêu quê.

Quê em vùng biển

Tác giả: Chưa rõ

Quê em bên bãi biển
Khuất sau rừng phi lao
Quanh năm nghe rì rào
Gió reo và sóng vỗ
Đêm thu trăng sáng tỏ
Sóng biển lấp lánh vàng
Ngày hè nắng chói chang
Rừng dương lồng lộng gió
Đêm sương còn ướt lá
Thuyền rẽ sóng ra khơi
Ngày chếch bóng mặt trời
Thuyền về đầy ắp cá.

Biển và sóng đã trở thành biểu tượng của tình yêu, của nỗi nhớ. Vì vậy, mỗi khi có tâm trạng, người ta lại thường sử dụng những câu thơ 4 chữ, thơ ngắn về biển mà Quantrimang.com đã tổng hợp ở trên để nói lên nỗi lòng của mình. Ngoài ra, các bạn có thể tham khảo thêm stt về biển, cap về biển ngắn, hay và lãng mạn để lựa chọn được stt ấn tượng nhất nhé.

Thứ Năm, 07/11/2024 15:45
3,219 👨 93.680
1 Bình luận
Sắp xếp theo
  • Vũ Hồng
    Vũ Hồng

    hay!

    Thích Phản hồi 13/06/22
    ❖ Giải trí