Bài thơ hay nhất về Hà Nội, tràn đầy cảm xúc

Thơ về Hà Nội có rất nhiều trên Internet. Bài viết sẽ tổng hợp cho bạn những bài thơ về Hà Nội hay nhất.

Dưới đây là những bài thơ hay nhất về Hà Nội được các nhà thơ, nhà văn sáng tác để thể hiện tình yêu của mình với Thủ đô yêu dấu. Hà Nội với những con phố nhỏ thoang thoảng mùi hương hoa sữa, vẻ yên ả của những ngày thu ngập nắng, những cơn mưa rào… trở nên thật đặc biệt mà mỗi khi nhắc đến ai cũng thêm thương, thêm yêu Hà Nội.

Thơ hay về Hà Nội

HÀ NỘI

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Hà Nội có chong chóng
Cứ tự quay trong nhà
Không cần trời thổi gió
Không cần bạn chạy xa

Hà Nội có nhiều hoa
Bó từng chùm cẩn thận
Mấy chú vào mua hoa
Tươi cười ra mặt trận

Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Bên hồ ngọn Tháp Bút
Viết thơ lên trời cao

Hà Nội có nhiều hào
Bụng súng đầy những đạn
Và có nhiều búp bê
Bóng tròn cho các bạn

Hà Nội có tàu điện
Đi về cứ leng keng
Người xuống và người lên
Người nào trông cũng đẹp

Mấy năm giặc bắn phá
Ba Đình vẫn xanh cây
Trăng vàng chùa Một Cột
Phủ Tây Hồ hoa bay...

Ba mươi sáu phố phường

Tác giả: Thái Thăng Long

Hàng Buồm chẳng còn cánh buồm
Thuyền đậu nơi nào em đến
Sông Hồng cách xa biền biệt
Bãi ngô cát trắng mùa xuân.

Hàng Chuối
Đâu còn có chuối
Vài cây cơm nguội trăm tuổi
Lác đác những chú chim sâu.

Hàng Nâu
Rồi sang hàng Lược
Lược chải tóc em ngày xưa.
Áo trắng tóc dài trên phố.
Hương chanh hương cốm mùa thu.

Hàng Đào hoa đào mấy độ?
Hàng Bạc tìm thợ làm vàng.
Hàng Cót rẽ về hàng Than.
Hàng Da em tìm giầy dép.

Hàng Nón nón trắng dập dờn
Hàng Bông nào còn bông vải
Hàng Gai đàn ai đêm tối
Văng vẳng mấy giọng hát đào

Hàng Mã chợ hoa ngày Tết
Hoa hồng đào thế Nhật Tân.
Run run rét về trong mắt
Mê hồn những sắc những hoa

Ta yêu mái nhà phố Phái
Nguệch ngoạc đơn sơ tài hoa.
Ta yêu hàng cây bờ cỏ
Tháp Bút viết suốt ngàn năm.

Hồ Gươm Rùa vàng đã nổi
Mùa xuân em có về không?

Thơ Hà Nội

Lang thang chiều Hà Nội

Tác giả: Mạc Phương

Hà Nội chiều nay trong tiết cuối đông
Cái nắng hanh làm đỏ hồng đôi má
Vết chân chim hằn sâu thêm vất vả
Xếp loằng ngoằng che cả nét tươi xinh.

Hà Nội với em chẳng chút thịnh tình
Những bước chân một mình nơi bệnh viện
Mặt mũi nhọ nhem chẳng màng thể diện
Chỉ buồn phiền đang mải miết chạy đua.

Hà Nội chiều nay méo ngọn gió lùa
Trên đường phố như cợt đùa nỗi khổ
Em lang thang gót buồn băng qua phố
Tự rặn mình…phải cố để mà vui.

Phố đêm Hà Nội

Tác giả: Triệu Phú Tình

Hà Nội trời đêm nay thật dịu mát
Mới đầu hè ve đã hát nỉ non
Phố Khâm Thiên trên ngõ nhỏ con con
Hàng xén muộn vài người còn qua lại

Điếu thuốc tàn mắt mơ màng xa ngái
Nhớ Hà Nội nhớ em gái thuở nao
Chén trà đặc khiến dạ thêm cồn cào
Vì sẵn có tình ai trao khắc khoải.

Con phố này vẫn tồn tại mãi mãi
Trong lòng tôi giữ lại những thân quen
Đêm buông xuống phố đã rực sắc đèn
Vài hạt mưa lắt lay xen màu nhớ.

Ta cảm nhận phố như đang nức nở
Khóc cùng mưa than thở chuyện ngày qua
Hà Nội ơi giờ ai đã đi xa
Ta đồng cảm thương phố già vẫn đợi.

Ta cũng buồn khi phố hoài chới với!

Thu Hà Nội chờ anh

Tác giả: Lê Mỹ Hường

Hà Nội đã vào thu rồi, anh có biết không?
Lá vàng đỏ rụng rơi dài cuối phố
Heo may khẽ thổi qua con ngõ nhỏ
Nơi có em đang ngóng đợi anh về…

Hà Nội thu về đẹp đến say mê
Nắng hong nhẹ, đàn bồ câu nhặt thóc
Liễu bên hồ ngả nghiêng xõa tóc
Cây cơm nguội vàng chùm lá nhỏ xinh xinh.


Hà Nội thu chào đón ánh bình minh
Thạch thảo tỏa bên thềm hạt nắng
Hương sữa nồng thơm mặc lòng ai trống vắng
Khắc khoải, chờ mong một lời ước hẹn thề…

Hà Nội thu về, nhâm nhi cà phê
Nghe điệu nhạc bâng khuân tràn nỗi nhớ
Se sắt lòng thương yêu về một thủa
Hà Nội giao mùa giói đã gọi thu sang!

Mùa thu Hà Nội đẹp thật dịu dàng
Hương cốm gói trong lá sen thơm phức
Cúc khoe sắc nhẹ nhàng đánh thức
Người đi xa Hà Nội mãi chưa về…

Thu rải mật óng ả cả triền đê
Cánh đồng vàng thơm mùi hương lúa chín
Em nắm tay anh xốn xang, bịn rịn
Hẹn mùa thu sang, tàu sẽ cập bờ.

Về thôi anh – Thu Hà Nội đang chờ…!

Yêu Hà Nội

Em yêu Hà Nội

Lê Văn Đệ

Em ao ước bao lần về Hà Nội
Hà Nội quê anh như hội bốn mùa
Ánh nắng vàng đẹp lắm những mùa Thu
Hạ cánh phượng hồng vui đùa trang vở.

Ngát hương hoa sữa mùa Đông hé nở
Thơm nồng nàn gợi nhớ thuở yêu đương
Hà Nội quê anh nhung nhớ vấn vương
Tới lần đầu nhớ nhung tha thiết mãi.

Quê anh đẹp lắm, tình em trang trải
Ở phương xa em mơ ước thăm nhiều
Có bao thứ cũ mới để em yêu
Em trân trọng tình yêu nơi Hà Nội.

Lần ấy bên anh em vui không vội
Thủ thỉ thì thầm ước tới nhiều thêm
Ước bên anh ngắm Trăng sáng dịu êm
Em tặng anh nụ hôn mềm ngọt lịm.

Nét duyên đỏ hồng tơ lòng chúm chím
Thỏa hẹn hò chín nhớ đợi mười thương
Ước thăm Hà Nội em ngắm phố phường
Đọc thơ anh, môi thêm hường nũng nịu.

Bao thứ đẹp cuộc đời luôn kéo níu
Sợi nhớ sợi thương ngọt dịu tháng ngày
Hà Nội quê anh em mãi đắm say
Gửi nhung nhớ, gió heo may, ấm áp.

Mưa thu Hà Nội

Tác giả: Chiều Tím

Hà nội mùa này đâu vắng những cơn mưa
Như lời thơ, ai đã từng viết thế
Chiếc lá thu còn vương bao giọt lệ
Mà người về trong tiếc nuối, khôn nguôi.

Hà nội ơi, nỗi nhớ vẫn chơi vơi
Mưa ngập đường, cuốn trôi bao hoài niệm
Để người đi, chia tay nhau bịn rịn
Em trở về, ướt đẫm những vần thơ.

Mưa dầm dề cho nuối tiếc nắng trưa
Giọt mưa buồn trên trang thơ nức nở
Bao vòng xe, quay tròn trong trăn trở
Có thể nào, mình bớt nhớ nhau không?

Hà nội mưa, cho ai vẫn chờ trông
Làm nỗi buồn trong em thêm quay quắt
Anh xa rồi, nơi ngày xưa gặp mặt
Một mình em đứng khóc, dưới thu mưa.

Thu Hà Nội

Chiều Hà Nội

Tác giả: Lê Quang

Hà nội phố chiều lênh đênh
Thèm nghe tiếng bước chân mềm của em
Bên Hồ Tây gió như quen
Mùi hương tóc ướp cả đêm trăng buồn.

Vài con đường lá trôi suông
Nhặt lên một chiếc chợt thương mắt người
Vời trông tận cuối chân trời
Bóng chim tăm cá hút hơi thở dài.

Chiều nội phố nghiêng bờ vai
Phía em có đọng một vài sợi tơ
Nối tình vào giữa câu thơ
Năm ô cửa gió ngẫn ngơ một mình.

Một dòng kỉ niệm vô tình
Gieo lên vạt nắng linh đinh trở về
Ai còn ấp ủ câu thề
Để chiều Hà Nội đê mê giữa hồn.

Đêm Hà Nội

Tác giả: Nghiêm Ánh Tuyết

Hà Nội mình trời đêm nay mát dịu
Chú ve già bận bịu dưới vòm cây
Ánh đèn đường theo gió chao nghiêng ngày
Soi quán cóc vỉa hè Kim Liên phố.

Chúng mình đó, chơi với nhau từ nhỏ
Nghịch đủ các trò nhất quỷ nhì ma
Kính lão rồi! Ồ vẫn trẻ tuổi già
Ghé quán nhỏ cùng nhâm nhi chuyện cũ.

Bia hè phố nhắc lại ngày gian khổ
Những buồn vui, hay đổ vỡ đời thường
Rồi an lòng bên bè bạn mến thương
Cùng chia sẻ, nghe đêm hè vị mặn.

Có nỗi nhớ cứ theo ta sâu đậm
Ký ức tuổi thơ, tình nghĩa thầy trò
Những con đường, những hờn giận vu vơ
Gom góp lại thành kho tàng cổ tích.

Phố về đêm trong không gian tĩnh mịch
Kể mãi về Hà Nội của chúng ta
Cả lũ mình cùng chung một mái nhà
Đi hay ở đều thiết tha tình nghĩa.

Hà Nội và em

Tác giả: Nguyên Hạnh

Anh nói rằng ra Hà Nội đi em
Nơi anh ở có Hồ Gươm soi bóng
Liễu ven hồ thướt tha như trong mộng
Tháp Rùa nghiêng soi bóng nước trong chiều!

Anh dắt em trong chiều tím tình yêu
Hôn thật nhẹ tóc em bay trong gió
Em nhìn kìa, Hà Nội -tim bé nhỏ
Thủ đô yêu, cả nước lại hướng về!

Anh xa em nhưng vẫn trọn câu thề
Ngày không xa đón em về Hà Nội
Mình cùng nhau dạo quanh hồ mỗi tối
Hoa sữa thơm ngây ngất chút men tình!

Hà Nội ơi, em đến lúc bình minh
Có anh rộng vòng tay đang chờ đón
Dẫu biết rằng cuộc sống còn bận rộn
Vẫn nhớ hoài ở nơi đó có anh!

Lặng Lẽ Đêm

Thơ: Nguyễn Hưng

Tôi lặng lẽ, bước chậm qua phố quen.
Hà nội khuya, heo hắt những ánh đèn.
Con đường cũ, sao quen mà chợt lạ.
Cây bàng già vắng lá bởi mùa thu.

Phố vẫn đây, vẫn ngan ngát hương đưa.
Mùi hoa sữa, trong xa xưa ngày ấy.
Cánh hoa khô, ép vội trong trang giấy.
Kín vần thơ trong ngây ngất thu say.

Gió xạc xào, như em vẫn đâu đây.
Đến bên tôi với vòng tay ôm xiết.
Môi kề môi ấm nụ hôn da diết.
Kéo đất trời cùng mải miết cuồng say.

Tiếng ai hát khúc tình thu ngày ấy.
Gió khẽ về, đêm bỗng thấy lạnh hơn.
Màn sương xuống, đẫm nỗi nhớ từng cơn.
Con phố quen...
vẫn cô đơn...
tôi bước…

Thu Hà Nội

Thơ: David Bùi

Hà Nội chiều nay rực nắng vàng
Thu tràn phố nhỏ gọi mùa sang
Đầm sen vẫn thắm ngàn hoa nở
Cảnh sắc như mơ giữa địa đàng

Hồ Tây sóng vỗ như lời nhạc
Trấn Quốc chùa thiêng đẹp ngỡ ngàng
Ở mãi nghìn năm cùng đất Việt
Tháp rùa, Tứ trấn vẫn còn đang

Hà Nội thu về thật xuyến xao
Trời xanh vẫy gọi nắng dâng trào
Nhà bên lá rụng vương đầy ngõ
Liễu rủ quanh hồ đẹp xiết bao

Thu về phố cũng dạt dào say
Nhẹ bước chân son rộn rã ngày
Buổi tối hoa đèn thêm rực rỡ
Nao lòng lữ khách ghé về đây

Hoa sữa thơm nồng như muốn ngỏ
Tình yêu Hà Nội mãi dâng đầy
Và em đã hẹn mùa thu ấy
Gọi khẽ anh về dạ ngất ngây.

Thứ Ba, 29/10/2024 16:54
2,816 👨 29.738
0 Bình luận
Sắp xếp theo
    ❖ Giải trí