Dưới đây là những bài thơ về cha hay và ý nghĩa do Quantrimang.com tổng hợp. Mời các bạn đọc và tham khảo để bày tỏ cảm xúc, tình yêu thương, lời cảm ơn sâu sắc tới cha (bố) mình. Đó là người đàn ông đặc biệt luôn yêu thương và sẵn sàng hy sinh vô điều kiện cho những đứa con của mình.
Nhân ngày lễ Vu lan báo hiếu, đừng quên mượn những câu thơ đầy ý nghĩa, những bài thơ về cha cực hay, những bài thơ về mẹ hay gửi tới các đấng sinh thành của chúng ta nhé.
Thơ về cha
Thơ về cha hay
Cha
Tác Giả: Doan Giau
Bao nhiêu năm tháng đã qua
Thuở con còn nhỏ tiếng cha đầu đời
Yêu thương chưa nói một lời
Cha là tất cả. mặt trời của con
Dẫu xa quê, trái tim còn
Lời cha động lại bên con bao ngày
Cuộc đời những tháng năm dày
Sao con quên đặng những ngày bên cha
Nổi lòng một kẽ xa quê
Đêm khuya trở giấc nghĩ về cha tôi
Nhớ cha
Tác giả: Nguyễn Minh Khoa
Ngồi lặng buồn Con lại nhớ về Cha
Đã bao năm xa cách chẳng nhạt nhòa
Từng hình bóng còn in trong tiềm thức
Lại hiện về như vấn chặt con thơ.
Con khờ dại người bảo ban chỉ lối
Nâng bước chân không quản quãng đường xa
Chắp ước muốn tên con được ngợi ca
Tình rộng lớn ôi bao la là thế.
Vì con thơ mắt thâm quầng lo lắng
Bao vất vả cay đắng phải nhọc lao
Mong sao con yên lành qua cơn bệnh
Chút tình cha sáng tựa ánh sao trời.
Cha ra đi mắt lệ còn ướt đẫm
Cha chưa tròn no ấm được cho con
Mãi mong sao con nên người tài đức
Phương trời xa suối lệ lại tươi cười.
Con nguyện cầu cho Cha nơi An nghỉ
Được yên bình hạnh phúc với mẹ yêu
Con thơ mãi khắc ghi ngàn câu dạy
Sống thắm tình chan chứa đến ngàn sau!
Cha Ơi
Tác Giả: Hàn Nguyên Trinh
Con rất sợ mai kia vĩnh biệt
Bóng cha già thân thiết rời con
Cha đi hình dáng không còn
Mình con ở lại héo con tim nầy!
Con mãi ước không ngày biệt cách
Thời gian ơi, đừng tách thâm tình!
Cha đi về cõi siêu hình
Bỏ con ở lại một mình chơi vơi,…
Nghĩa Cha Con
Tác Giả: Van Thuan Nguyen
Thâm tình phụ tử nghĩa hoài thương
Dãi nắng dầm mưa cực khổ tường
Tuổi mẹ cha già bay cõi hướng
Xuân thời tóc bạc điểm ngàn phương
Quằn vai nặng gánh đời con hưởng
Trĩu phận dài hơi nẻo cháu nhường
Dẫu lắm phong trần tươi đỏ phượng
Cho dù bão gió rạng ngời sương
Xin lỗi cha
Tác giả: Sưu tầm
Cha ơi! Con đã nhiều đêm thức trắng
Viết những bài thơ sâu lắng yêu đương
Con vô tâm không biết những đêm trường
Mùa nắng hạn…
Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sương
Cho vụ mùa xanh tốt…
Con vô tình ước những điều ngu dốt
Rằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanh
Đâu biết rằng cha đã quá tuổi xanh
Tóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…
Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặng
Đôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinh
Lo cho con mà quên mất thân mình
Con lại bận với mối tình dang dở…
Con đã buồn khi người yêu hờn dỗi
Con dại khờ với mơ mộng xa xôi
Mùi đất, khét nắng, giọt mồ hôi
Mùi thân thương đã làm con chợt tỉnh
Ơi cha ơi! Biết bao giờ cha hỡi!
Con đáp đền được ơn nghĩa đời cha
Khi biển sâu và trời rộng bao la
Chẳng đo được công lao cha vun đắp…
Thơ lục bát về cha
Cha tôi
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đời cha khó nhọc gian truân lắm
Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi
Những đêm đông lờ lững mây trôi
Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh
Dáng lom khom gánh bó củi tròn
Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn
Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn
Chén canh rau cha nuôi nấng đời con
Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn
Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già, con vẫn đứa con hư
Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi
Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi
Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton
Đến bây giờ con sức dài vai rộng
Cha khổ cực, ân cần, lo toan, vất vả
Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Bàn tay của cha
Tác giả: Quý Phương
Bàn tay cha, nắm tay con
Dìu qua tất cả những cơn bão đời
Khi con mái tóc xanh ngời
Tóc cha bạc trắng mây trời kém xa
Bàn tay nhỏ, trong tay cha
Con bình yên cả trong mơ vẫn cười
Nuôi con khôn lớn nên người
Tay cha run rẩy, trở trời lại đau
Con như chim lạc phương nào
Đủ lông cứng cáp bay vào trời xanh
Nhớ, quên công đức sinh thành
Bởi còn toan tính lợi danh cho mình
Chiều nay ngơ ngẩn đứng nhìn
Trên con phố nhỏ có hình bóng ai
Nắm tay con trẻ bước dài
Trong làn mưa mỏng trên vai ướt mèm
Tự nhiên con bỗng dưng thèm
Bàn tay bé xíu nhỏ mềm như xưa
Để cha nắm lại cho vừa
Dắt con qua những lọc lừa thế gian
Tự nhiên nước mắt tuôn tràn
Kiếp phù sinh ngắn hơi tàn mấy khi
Bôn ba rồi chẳng được gì
Cha ơi đợi nhé con về chiều nay.
Cha Tôi
Tác giả: Đặng Minh Mai
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
Nhớ ba ngày ấy
Tác giả: Dũng Bùi
Mẹ đi con mới mười ba
Quê nghèo vất vả cha già tôi ơi!
Mùa đông giá rét ngoài trời
Ba đi đánh cá, áo tơi che mình
Khổ đời cuộc sống mưu sinh
Đè vai nặng gánh, một mình ba thôi
Bây giờ Mẹ đã đi rồi
Thân Ba gà trống nuôi tôi tháng ngày
Sớm, trưa, chiều, tối có hay...
Đường mòn chân đất, cả ngày Ba đi...
Nét buồn rướm lệ bờ mi
Con đều thấy được những gì ở Ba
Bàn tay thay Mẹ mặn mà
Cho con cuộc sống bao la biển trời
Nặng lòng chữ hiếu Ba ơi!
Làm sao trả nỗi cuộc đời của con
Bao năm ngày tháng mỏi mòn
Sống nơi đất khách lòng con mãi buồn
Thương ba, nhớ mẹ lòng con
Tình thâm nghĩa nặng,mãi còn vấn vương
Mồ hôi qua vạn nẻo đường
Thấm lòng nước mắt, tơ vương nhớ đời
Chiều về nhìn lá vàng rơi
Lòng con xao xuyến, một thời nhớ Ba!!
Thương cha
Tác giả: Lê Thế Thành
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm, một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước, từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!
Cha và con
Tác giả: Châu Bảo
Nay lại có một ngày không nắng
Tôi trông về khoảng trắng mênh mông
Căn nhà nhỏ giáp cánh đồng
Nhìn bằng nỗi nhớ trong lòng trào dâng
Cảm giác thấy... bâng khuâng đến lạ
Nhớ cha già vất vả ngược xuôi
Để cho con được bằng người
Thương yêu che chở nụ cười tuổi thơ
Giờ khôn lớn bơ vơ đất khách
Cha và con cũng cách đôi nơi
Nhưng lòng luôn vẫn nhớ lời
Ngày xưa cha dặn, con ơi nhớ là
Quê người đó, có xa cha mẹ
Học làm người nhỏ nhẹ hoà đồng
Kính trên nhường dưới nghe không
Sống ngoan ngoãn để, vui lòng mẹ cha
Lời người dặn con đà ghi khắc
Trong tim mình luôn nhắc công cha
Tình thương ấm áp chan hoà
Ngày đêm vất vả cũng là vì con
Manh áo ấm nhường con sợ lạnh
Nhìn con vui cha hạnh phúc rồi...
Nay ngồi nhớ quá cha tôi
Muốn về và nói... cha người con yêu.
Thơ 4 chữ về cha
Đức sinh thành
Tình thương của cha
Lớn hơn trời xanh
Lớn hơn biển cả
Lớn nhất trên đời
Tình yêu của mẹ
To hơn mặt trời
Hơn cả trái đất
Không gì sánh được
Cha mẹ thương con
Thương biết chừng nào
Nhưng con dại khờ
Không hiểu được gì
Khi cha đánh con
Thì con lại nghĩ:
Cha không thương con
Không cần con nữa
Lúc mẹ la con
Con nghĩ thầm là:
Mẹ rất ghét con
Không còn thương con
Nhưng khi lớn khôn
Thì con đã hiểu
Cha mẹ thương con
Không thể kể hết
Khi đã hiểu ra:
Tình cảm mẹ cha
Đã dành cho con
Không gì sánh nổi
Con thương cha mẹ
Nhiều nhiều nhiều lắm.
Món quà vô giá
Trên đời quý nhất
Là ba, là mẹ
Chăm sóc nâng niu
Và cho con học
Đến nơi đến chốn
Mai này thành tài
Con không bao giờ
Quên ơn ba mẹ.