“Gửi em yêu!
Khi anh vừa thấy em đang lướt trên sân ga, anh đã nhận ra rằng em là site duy nhất để anh truy cập đến. Em biết không, từ lâu lắm rồi anh rất cô đơn và đang phân tích lỗi lầm của chính mình. Có thể em sẽ chính là người gỡ lỗi thực sự cho anh. Không có em đời anh như một chương trình dang dở, không tạo được mã thực thi và trở nên vô dụng.
Em không chỉ có giao diện đẹp mà còn có tư thế phòng vệ ActiveX thật dễ thương trước đám con trai lố nhố. Nụ cười tươi sáng của em đã làm anh thấy mình thật mạnh mẽ, một sức mạnh tương đương với hàng nghìn vi xử lý gộp lại.
Tối qua, khi em ngước mắt nhìn anh, anh thấy tất cả các module chương trình trong anh chạy êm ru và mang lại kết quả thật khả quan – một cảm giác trước đây anh chưa từng có.
Anh viết thư này chỉ là để thổ lộ một điều rằng chúng ta hãy liên kết lại với nhau. Anh sẽ mang lại cho em mọi thứ cần thiết để sống cuộc đời không có lỗi hay trục trặc gì hết. Em không cần phải lo về firewall mà bố mẹ dựng lên vì anh hack rất giỏi, anh sẽ phá được password để bố mẹ chấp nhận đám cưới của chúng ta.
Anh mong rằng chưa có ai lọt vào cơ sở dữ liệu của em để đoạn mã của anh có thể liên kết được. Nếu không, anh sẽ phá hệ thống của chính mình đến mức không hồi phục được thì thôi.
Hãy hiểu cho lòng anh và dành cho lá thư này một vị trí ưu ái trong inbox nhé em!”
Sưu tầm.