Những bài thơ về mưa hay nhất lay động hàng triệu trái tim

Thơ về mưa có rất nhiều trên Internet. Tuy nhiên, bài thơ về mưa nào mang lại nhiều cảm xúc nhất? Nếu bạn đang tìm kiếm điều đó, mời bạn tham khảo bài viết dưới đây.

Mưa mang tới cho con người nhiều cảm xúc, vui buồn đều có. Vào mùa đông, khi gió bấc thổi, không khí lạnh cùng tiếng mưa rơi lại càng khiến cho lòng người thêm xao động. Chính vì thế, mưa đã tạo nên cảm hứng sáng tác cho nhiều nhà thơ trên thế giới. Và dưới đây là tuyển tập thơ hay nhất về mưa.

Thơ hay về mưa buồn cho người mang tâm trạng

Trên Phố Huế (Hàn Mặc Tử)

Mưa bay thấp thoáng bay cao,

Mưa rơi lã chã, mưa nhào nặng hồng.

Mưa trên lá mít trắng trong,

Mưa trên mái ngói, mưa trong lòng tôi.

Mưa ơi, sao không mưa mãi,

Cho lòng tôi được mát dài cơn say?

Mưa ơi, sao mưa hoài không thôi,

Cho hồn tôi được thảnh thơi như mây?

Mưa bay trên cánh đồng xa,

Mưa bay trên ngọn lúa già, mưa ơi!

Mưa bay trên mái tranh nghèo,

Mưa bay trong mắt em yêu, mưa ơi!

Mưa rơi trên cánh hoa tàn,

Mưa rơi trên lá vàng, mưa ơi!

Mưa rơi trên phố Huế buồn,

Mưa rơi trong hồn tôi buồn, mưa ơi!

Đêm Mưa

Đêm buồn lặng lẽ… một mình tôi
Nhìn mưa rơi… chợt thấy bồi hồi
Thao thức chờ đợi… người xưa đến
Có lẽ người ta… chẳng đến rồi
Ngậm ngùi nhìn cánh… phượng vĩ rơi
Ve ngân dạ khúc… thật bùi ngùi
Hạ chưa kịp đi…  thu vội tới
Từ nay ta đã… mất nhau rồi
Duyên nợ hai ta… đã hết rồi
Bận lòng vương vấn… chi người ơi !
Tâm tư khắc khoải… mang sầu nhớ
Một mình trăn trở… giữa đêm mưa.

Tôi ghét trời mưa

Trời ơi tui ghét trời mưa
Ghét luôn màu tím chẳng ưa tí nào
Trời ơi mưa mãi tuôn trào
Vậy là lục bát ào ào tuôn ra
Mưa ơi thôi đừng rơi nữa nhé!
Cho ta tìm một chút nắng hanh hao
Cho ban mai thêm nhựa sống
Để em về không ướt đẫm cơn mưa…!

Thơ về mưa hay cho người tâm trạng

Mưa Lòng

Những khúc nhạc mưa cứ rã rời
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi
Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai.

Chiều Mưa

Nắng vừa mới trốn đi đâu
Để mây kéo lại hợp màu thành mưa
Ngẩn ngơ thấy bước ai vừa
Đi ngang qua cửa lúc mưa đổ dòng
Hỏi người có ướt lạnh không
Mà sao hoang vắng nẻo lòng nhớ ơi
Hồn thương tôi gửi mấy lời
Hương xuân từ độ đến trời hạ sang
Dấu yêu mong mỏi luôn càng
Nồng như nắng hạ thắm vàng sắc thu
Chiều nay thấy bóng chim cù
Ngả nghiêng nẻo đợi mà vu vơ lòng.

Mưa ơi!

Hà Nguyễn

Cứ ngọt lành như thế mãi mưa ơi!
Cứ từng giọt thấm vào nơi đất cỗi
Cứ dịu dàng, dịu dàng không chịu nổi
Cứ nồng nàn như thể bắt đầu yêu.

Ào ạt cơn mưa chiều
Cuốn trôi đi những gì chưa kịp nói
Để vô tình dưới mái hiên đứng đợi
Gặp gỡ nhau nhanh - chậm một ga đời.

Nông nổi không mưa ơi!
Xối xả tuôn rơi, mắt chạm mắt quay đi bối rối
Bao nhiêu rồi mà cười hồn nhiên như không tuổi
Xoè tay - tin - mãi thương nhớ trong đời.

Chầm chậm thôi mưa ơi!
Đừng tan nhanh như những lời chót lưỡi
Mang niềm tin ra giữa đời đánh đổi
Mang tình yêu ra đánh cược với người...!

Mưa lạnh

Tác giả: Ngọc Hà

Mưa rả rích mưa buồn thêm lạnh
Gió xạc xào khi tạnh khi rung
Bước chân lữ khách có chùng
Hồn thơ khổ hạnh buông mùng chờ ai

Bao khắc khoải như nài như nguyện
Bao yêu thương hòa quyện sóng tình
Mưa chi ướt nhẹp vai xinh
Thêm sầu thêm tủi thương mình ai ơi

Chân bước lạc chơi vơi quãng ngập
Mắt nhạt nhòa môi lập cập run
Ánh nhìn thấp thoáng màu mun
Đôi vai lẩy bẩy hồn bùn đi hoang

Đêm quạnh quẽ bàng hoàng tỉnh giấc
Với tay bên thiếu mất bóng hình
Mưa sao mưa mãi giọt linh
Co ro buốt giá một mình người ơi.

Mưa buồn

Tác giả: Liên Phạm

Thả hồn vào những vần thơ,
Bâng khuâng như kẻ mộng mơ giữa đời.
Mưa buồn lạnh lẽo cứ rơi,
Ký ức ẩn hiện một thời đã qua…

Vần thơ nghiêng ngả, nhạt nhoà,
Đâu còn thắm sắc như hoa nồng nàn.
Gió mùa lạnh lẽo tràn sang,
Đâu còn êm dịu như trang diễm tình.

Ngọt ngào như ánh bình minh,
Nhặt gom ký ức chúng mình trao nhau.
Giờ này anh ở nơi đâu?
Có còn nhưng nhớ tình đầu, thuở xưa…

Mình em ngồi ngắm cơn mưa,
Tình yêu khép lại như vừa hôm qua.
Kỷ niệm như giấc mơ xa…
Ngậm ngùi, nuối tiếc thiết tha mặn nồng…!

Mưa đầu mùa

Phan Thu Hà

Cơn mưa em dịu mát cả mùa hè
Xua cái nóng bao ngày rồi oi ả
Làm xanh lại đến từng con mắt lá
Chợt bồi hồi nhớ lắm một nụ hôn

Tôi ngỡ ngàng ...trong veo cánh bằng lăng
Màu tím thủy tinh nhắc một thời mực tím
Giọng cười ai quả đầu mùa ngọt lịm
Thấm vào lòng mát rượi những hạt mưa

Cơn mưa em về xao động giấc mơ xưa
Một mùa hè bát ngát sen hồng nở
Nụ hôn đầu đời thoảng hương sen trong gió
Tim đập dồn sóng vỗ tuổi tròn trăng

Mưa đi em cho về lại tháng năm
Mùa hè cuối rưng rưng dòng lưu bút
Chẳng giật mình đâu , sấm đầu mùa thảng thốt
Có cô bé nào nhìn hoa sấu rụng phố quen

Và tôi một mình chạy trong lối mưa em...

Thơ về mưa tình yêu hay

Mưa ngập

Phạm Quang Thu

Bầu trời đen kịt, dọa mưa
Không ai tin nổi, mới trưa nắng lòa
Phút sau mưa đã la đà
Tiếng mưa như tiếng đá va chum đồng

Mưa rơi bong bóng phập phồng
Sân nhà ngập nước, nước không lối về
Một đêm mưa dội ngày hè
Phố chưa quen với suối khe mặt đường

Lá hoa gãy đổ tang thương
Đêm mưa dữ dội, đèn đường vàng hoe
Bóng mờ, nón mũ ô che
Liêu trai thấp thoáng vỉa hè phố đêm

Hôm qua đường phố như nêm
Đêm mưa phố xá lặng chìm trong mưa
Hỏi lòng em đã về chưa
Hay quen ngày cũ, dây dưa muộn về !

Thơ hay về mưa tình yêu

Mưa ơi đừng ướt vai mềm

(Phạm Đình Dũng)

Mưa trên phố nhỏ thân yêu
Cho người lữ khách một chiều nhớ em
Mưa ơi đừng ướt vai mềm
Để em đứng đợi bên thềm chiều nay
Anh về theo gió heo may
Đem theo nỗi nhớ đong đầy yêu thương
Chiều nay trên bến sông Tương
Có người lữ khách còn vương vấn tình
Mong cho nắng ấm lung linh
Chân trời mây trắng in hình chúng ta
Đường về có ánh trăng ngà
Soi đường anh bước về nhà bên em
Bên nhau tay nắm êm đềm
Dìu nhau đi hết mọi miền yêu đương
Anh về rũ áo phong sương
Cùng em xây mộng vấn vương ân tình.

Thương em chiều mưa

(Đặng Minh Mai)

Mưa rơi nghiêng lối em về
Ướt bờ vai nhỏ tóc thề em tôi
Nắng thu chạy trốn đâu rồi?
Không còn vương vấn đứng ngồi theo em
Bầu trời phủ lớp mây đen
Vội vàng em bước qua thềm lá rơi
Thương em, thương quá em ơi!
Áo em ướt sũng trách trời mưa chi?
Để cho vội bước em đi
Gót hồng tất bật bởi vì mưa sa
Anh xin làm mái hiên nhà
Chở che em khỏi ướt nhoà vì mưa
Thương em biết mấy cho vừa
Bằng lòng em nhé anh đưa em về
Mưa tuôn xối xả tràn trề
Một mình em bước tái tê anh buồn.

Cơn mưa tình yêu

Thơ: Hoài Nam

Chuyện tình mình lãng mạn nhất trần gian
Bao kỷ niệm dưới làn mưa giăng lối
Từ xóm nhỏ thơm hương đồng cỏ nội
Đến thị thành đêm tối vẫn bên nhau

Cơn mưa chiều bất chợt kéo đen màu
Gió giông giật nhìn hàng cau xơ xác
Con chim nhỏ lạc bầy đang ngơ ngác
Em co mình như cánh hạc mùa đông

Đường còn xa em lo lắng chất chồng
Mưa nặng hạt giường như không muốn tạnh
Nếu anh về thì lòng em canh cánh
Ở bên nàng niềm hạnh phúc trào dâng

Ánh đèn vàng soi giọt nước bâng khuâng
Dòng sông chảy cuộn vầng phù sa đỏ
Mái tóc dài ướt nhèm bay theo gió
Bàn tay em tuy nhỏ vẫn ấm lòng

Suốt cả ngày trên đường phố thong dong
Không muốn nghỉ mà cứ vòng quanh mãi
Dù mệt mỏi nhưng nào đâu dừng lại
Sợ chia tay sẽ tê tái tâm hồn

Đêm nồng nàn say đắm những nụ hôn
Mưa đã tạnh hết bồn chồn hoang hoải
Lại hoà quện ngọt ngào men tình ái
Kỷ niệm này đẹp mãi với thời gian!!!

Mưa và nỗi nhớ

Đợi chờ trong mưa

Thơ: Diệp Ly

Ai có hẹn gì đâu sao vẫn đợi
Cơn mưa chiều làm vời vợi nhớ thương
Giọt mưa rơi hay giọt lệ tủi hờn
Như ngàn sợi tơ vương đan tóc rối.

Mưa giăng mắc cho lòng ai lạc lối
Ảo ảnh buồn theo sương khói dần tan
Tình trái ngang duyên kiếp lắm bẽ bàng
Mòn mỏi đợi trong dở dang nuối tiếc.

Đường sương gió bước độc hành mải miết
Đời phù du đâu ai biết ngày sau
Tìm dư hương trong mưa gió nghẹn ngào
Sầu nhân thế muôn ngày sau vẫy gọi.

Tàn giông bão niềm đau còn đọng lại
Chờ trông chi khi diệu vợi tình ta
Ai hẹn đâu mà mắt đẫm lệ nhòa
Thương da diết cuộc tình xa vạn dặm.

Thơ 4 câu về mưa

Mưa buồn

Tác giả: Văn Liêm

Mưa rơi rả rích ngoài hiên vắng
Trằn trọc đêm thâu, giấc chẳng lành
Gió lùa khe cửa nghe thấm lạnh
Giọt nhớ, giọt thương, buồn mông mênh…

Chiều mưa buồn

Tác giả Nguyễn Quang Long

Mưa bão nhiều đường phố ngập sâu
Mưa giông khắp chốn dạ âu sầu
Mưa về nước lớn vờn lưng ngõ
Mưa đến triều dâng cuộn giữa cầu

Mưa buồn

Tác giả: Mưa Tím

Từng giọt rơi ngoài khung cửa
Gió đi qua nao nao thấy chạnh lòng
Nỗi buồn biết tỏ cùng ai
Bao nhiêu giọt mưa bấy nhiêu giọt sầu
Nỗi niềm chợt đến dưới mưa
Bút nghiêng trang giấy vần thơ mưa buồn

Thơ mưa buồn nhớ em

Đôi Mắt Mưa

Tác giả: Hà Nguyên Du

Đôi mắt mưa buồn từng hạt long lanh
Đôi mắt mưa buồn thường hay rơi nhanh
Đêm đưa nhau về sao em chẳng nói
Con sông yêu đương nổi sóng xô mau

Mưa gió mang về từng hạt thương đau
Cây lá như buồn tự lìa xa nhau
Tay khô vỗ về, tim đau quặn nhói
Anh yêu em như càng thiết tha nhiều

Đôi mắt mưa buồn, đôi môi chợt tím
Xa cách ai ngờ nước mắt đầy vơi
Anh mơ ước thành loài chim bay đến
Bay đến bên em lau lệ sầu rơi

Đôi mắt mưa buồn biền biệt xa khơi
Đôi mắt mưa buồn còn đâu chung đôi
Hoa yêu muôn đời trong ta đẹp mãi
Em ơi! Em ơi! Thương nhớ nào nguôi

Thơ chế về mưa, thơ ngắn về mưa vui và hài hước

Đâu phải cứ ngắm mưa là buồn đâu, mưa cũng mang nhiều sắc thái thú vị khác. Loạt những bài thơ chế về mưa, thơ ngắn về mưa vui và hài hước dưới đây không chỉ giúp bạn thêm vui vẻ, thoải mái mà còn sẽ tiếp thêm nguồn năng lượng, nguồn cảm hứng mới giúp bạn vượt qua tắc đường, ngập lụt và tìm lại sự cân bằng cho tâm hồn.

Mưa Chiều Buồn

Mưa rơi buồn như lòng tôi tê cóng
Mưa lóng ngóng như tôi trước cuộc đời
Mưa nhút nhát như tôi thủa xưa ấy
Mãi âm thầm lặng lẽ chẳng một lời
Ơi cuộc đời có bao giờ khác được
Cơn mưa buồn mãi mãi chẳng ngừng rơi…
Chiều mưa buồn!!! Mưa ơi! Mưa lại rơi rồi.

Không Đề

Tác giả: Chưa rõ

Mong sao mưa sẽ đổ nhiều
Mai mà không có người yêu… ở nhà
Gió đông thổi bụi bay qua
Bão bùng như thể dập hoa, vùi cành
Gom nên mưa lớn hoành hành
Thành từng đợt bão tan tành Trung Hoa
Cơn mưa vừa mới rút qua
Mưa này chưa hết, lại òa mưa sau.

Bài thơ vui về mưa hài hước: Thông báo khẩn cấp

Thơ Trương Đình Đại

Kính thưa tất cả bà con
Đang ở ngoài biển hay còn ngoài khơi
Vào ngay bến đậu nghỉ ngơi
Cùng tránh giông bão mà trời tạo ra
Cơn bão giật cấp 13
Đang vào Nam Bộ thật là đáng lo
Để tránh tai nạn rủi ro
Bà con phòng chống sao cho kỹ càng
Không được ra ngoài lang thang
Kẻo lũ nó cuốn sét phang vỡ đầu
Chủ yếu là những vùng sâu
Quảng Bình, Quảng Ngãi địa cầu nước ta
Lần lượt bão táp phong ba
Đổ vào lôi cuốn cửa nhà của dân
Cơn bão ngày một tiến gần
Mong rằng không gặp ngai ngần hiểm nguy
Bão ơi mày hãy cút đi
Đừng để dân phải ướt mi vì mày
Nhà có mỗi cây mít này
Quả non ta buộc mong mày đừng qua.

Cầu mưa

Thơ hài hước cầu mưa

Thơ: Ngọc Jack

Cầu trời khấn phật giúp cho
Trời mưa tầm tã chẳng lo nghĩ gì
Mưa cho hết mấy ngày đi
Lớn rồi chả có gấu đi chơi cùng

Phong ba bão táp chập trùng
Ba mươi tuổi vẫn chưa cùng ước mơ
Để giờ anh vẫn mong chờ
Cho nên ngày lễ bây giờ mong sao

Chúng nó có gấu ước ao
Nó chờ nó đợi hôm nào noel
Ở mình nên cũng hơi ghen
Nhà cao cửa rộng có hèn chi đâu

Hết lòng một dạ trước sau
Đi khắp bốn biển, năm trâu rồi mà
Cầu trời mưa lớn phong ba
Để cho chúng nó ở nhà hết đi.

Thơ về bão lũ hay nhất

Giông bão, lũ lụt luôn là nỗi ám ảnh với con người. Bởi hậu quả sau mỗi cơn bão lũ đi qua là cảnh hoang tàn, xơ xác, tang thương, khốn khó của người dân. Đồng cảm với những nỗi khó khăn, vất vả của người dân mỗi khi cơn bão tràn về, nhiều nhà thi sĩ viết nên những dòng thơ về bão lũ đầy cảm xúc.

Mãi ám ảnh về mùa giông bão

(Tác giả: Nguyễn Thị Lai)

Gió gầm rít xé màn đêm tơi tả
Cây ngả nghiêng rách nát thân cành.

Bão quăng quật… tan hoang
Bao nhiêu người đi cùng giông bão không về
Thương người ở lại tận cùng nỗi đau.

Bão trong lòng mẹ

(Tác giả: Hồ Viết Bình)

Các con ơi hãy ôm cho chặt
Mặc gió mưa nó quật, nó xiên
Bên con đã có mẹ hiền
Giang tay che chở các con yên lòng.

Cây ngả nghiêng, gió lồng, gió đập
Nhà liêu xiêu nước ngập mênh mông
Mẹ đây vừa chạy vừa trông
Cha con ngoài biển đã không kịp về.

Mấy lần trước cha về rất sớm
Cơn bão này đổi hướng quá nhanh
Thuyền cha phải chạy loanh quanh
Tìm nơi trú ẩn yên lành được không?

Con có biết bão trong lòng mẹ
Gió ngoài kia không thể sánh bằng
Ôm con mẹ ngóng tin chồng
Mặc cho bão dữ mẹ không nản lòng.

Con có thấy mây hồng kéo tới
Đoàn thuyền kia phấp phới cờ về
Cha con dựng lại mái che
Ngày mai dong duổi thuyền bè ra khơi.

Mùa bão lũ (Tác giả: Phạm Hồng Giang)

Sóng xô vào kéo tuột tiếng thở dài
Em kìm nén giữa ồn ào phố biển
Anh vô tình mà tim em bão đến
Mặn chát lòng trước sóng biển trêu ngươi!

Anh mãi theo những lẽ phải ở đời
Gìn giữ mình trước sóng cồn nghiệt ngã
Cánh hải âu cứ vút nghiêng hối hả
Đời mong manh thề hứa có là chi?

Ánh bình minh ve vuốt mịn xuân thì
Khi bờ cát in trăm ngàn gót ngọc
Gót chân nào con sóng vừa khỏa lấp
Anh cuống cuồng giằng sóng có được đâu!

Từng giọt ngâu rơi rụng bạc mái đầu
Nên dù nhuộm đâu nhiệm màu em nhỉ!
Anh vẫn tin trên dặm trường dâu bể
Những điều thiêng chẳng sứt mẻ bao giờ...

Bão quê nhà

(Tác giả: Trần Đức Lực)

Nghe tin bão vào quê mẹ
Nhà tranh một mái liêu xiêu
Tha hương chiều qua có kẻ
Thầm thương nước lọ cơm niêu
Mưa giông đêm qua ngập ngõ
Cha - bỏng lửa đứng ngồi
Bé giật mình thảng thốt.
Thật đau, thật xa xót
Hồng thủy này vì đâu?
Chắc mẹ buồn lắm phải không?
Vì con một đời vò võ
Thân cò lặn lội ven sông.
Sáng nay cuồng phong lặng bớt
Mót cọng rau dập, măng già
Quê người bao chiều con xót
Những lần nghe bão hiên nhà.

Thương quê

(Tác giả: Hoàng Minh Tuấn)

Quê hương! Tôi nhớ, tôi thương!
Hôm nay cơn bão vô thường quét qua.
Nước như biển cả bao la,
Vùng quê nay đã chẳng là xóm thôn!

Nước dâng, gió nổi sóng cồn,
Trời như trút cả nguồn cơn giận hờn!
Tiếng ai khóc lặng tìm con,
Tiếng kêu ai oán non ngàn cũng đau!

Mẹ ngồi đau đáu buồn rầu,
Đàn gà vựa thóc, ruộng rau mất rồi!
Màn trời chiếu đất hỡi ơi!
Bờ đê bám trụ nghỉ ngơi thế nào?!

Mà mưa vẫn cứ ào ào,
Nào ai biết được khi nào hết mưa?!
Bao giờ trở lại cày bừa?!
Trẻ con đi học trâu kia ra đồng?!

Bao giờ nước rút ra sông?!
Bao giờ hết ngập ruộng đồng trời ơi!
Dẫu biết lỗi tại ông trời,
Nhưng mà cũng tại con người nữa cơ!

Rừng kia đốn chặt từng giờ,
Lấy gì ngăn lũ, chặn mưa bây giờ!
Liệu con người có tỉnh ra?!
Đừng phá rừng nữa kẻo mà khổ dân!

Bão mưa còn biết bao lần,
Cầu mong lần tới bão không đi vào!

Cảm xúc mưa lũ tháng 7

(Tác giả: Lan Thanh)

Mưa mãi... mưa không thôi
Nước tràn ngang bản rồi
Đâu rừng đâu ngăn lũ
Đâu con trẻ cười nụ.

Chỉ thấy nước gào thét
Và núi bồng bềnh mơ
Mặt trời như quân cờ
Chìm vào trong đũng mây.

Em - gái nhà ai đây
Mình ướt rượt bùn đất
Vẹo xiêu lê bước một
Lả đi chờ vòng tay.

Quê ta ơi, thắt ruột
Đường xá thành sông rồi
Mưa tróc nửa quả đồi
Trắng trời vành tang trắng.

Mưa mãi vẫn chưa lặng
Mẹ - nước mắt cắn môi

Ngoài những bài thơ về mưa buồn, lãng mạn, thơ về mưa tình yêu, các bạn có thể tham khảo thêm những stt mưa hay, stt thả thính mưa để chia sẻ tâm trạng với mọi người nhé.

Thứ Bảy, 07/12/2024 10:51
3,927 👨 227.504
0 Bình luận
Sắp xếp theo
    ❖ Giải trí