Tại sao tháng 2 có 28 ngày? Bạn đã có câu trả lời cho câu hỏi tại sao tháng 2 chỉ có 28 ngày hoặc 29 ngày chưa? Nếu chưa, hãy cùng nhau tìm hiểu nhé!
Một năm thường có 365 ngày, trong đó, mỗi tháng trung bình có từ 30 tới 31 ngày nhưng lịch tháng 2 thì lại khác. Nó được gọi là tháng có số ngày ít nhất. Hầu hết chúng ta đều biết điều đó nhưng không phải ai cũng hiểu nguyên nhân thực sự phía sau.
Mỗi tháng trong lịch Gregory hay lịch dương hiện đại bao gồm ít nhất 28 ngày. Con số đó sẽ là 30 tròn đẹp nếu không có tháng Hai. Trong khi mọi tháng ngoài tháng thứ hai trong lịch đều có ít nhất 30 ngày, tháng Hai lại thiếu 28 ngày (và 29 ngày vào năm nhuận). Vậy tại sao lịch được sử dụng rộng rãi nhất trên thế giới lại không nhất quán về độ dài của các tháng? Và tại sao tháng Hai lại bị kẹt với số ngày ít nhất? Nhiều lí giải đổ lỗi cho mê tín của người La Mã nhưng sự thật có phải như vậy?
Ở Indiana, tháng 2 mang đến những ngày dài và lạnh giá. Sau khi sống sót qua cái lạnh và thời tiết khắc nghiệt của tháng 12 và tháng 1, người dân Hoosiers nôn nóng chờ đến tháng 3 để chào đón mùa xuân. Và mỗi năm, chúng ta đều có một chút hy vọng rằng tháng 2 sẽ không kéo dài quá lâu. Suy cho cùng, tháng này ngắn hơn hai đến ba ngày so với mọi tháng khác. Điều này khiến chúng ta phải suy nghĩ, tại sao tháng 2 chỉ có 28 ngày—và đôi khi là 29 ngày? Hãy cùng nhau tìm hiểu câu trả lời với sự trợ giúp của Tạp chí Slate và Mental Floss.
Tháng 2 chỉ có 28 hoặc 29 ngày là do giữ nguyên cách tính lịch của người La Mã trước kia.
Lịch La Mã dựa vào chu kỳ của mặt trăng nhưng chỉ có 10 tháng, bắt đầu từ tháng 3 và kết thúc vào cuối tháng 12. Có thể bạn chưa biết, trong nguyên bản của lịch La Mã và nhiều nước trên thế giới, mỗi tháng đều có tên riêng. Cách đánh số tháng 1, 2, 3… là do cách dịch của người Việt Nam.

Có hai chu kỳ Trăng không được đưa vào lịch vì Romulus cho rằng đây là thời gian mùa đông không có ý nghĩa gì với việc làm nông nghiệp.
Đến khoảng thế kỷ thứ 8 trước công nguyên, hoàng đế Numa Pompilius đã đưa thêm hai tháng nữa, tháng một (January ) và tháng hai (February) vào lịch cho đủ 12 chu kỳ Trăng. Theo chu kỳ của mặt trăng, 1 năm trong hệ lịch này có 355 ngày, điều này gây khó khăn cho việc chia ngày cho các tháng trong năm.
Với người La Mã, số lẻ là biểu trưng cho sự may mắn và số chẵn là xui xẻo. Vì vậy, Pompilius đã tìm cách phân bổ để hầu hết số ngày trong các tháng trong năm là số ngày lẻ (29 và 31 ngày). Nhưng vẫn phải có 1 tháng có số ngày chẵn để có đủ 355 ngày. Sau đó, vị vua này đã quyết định bớt 1 ngày của tháng 2 để tháng này chỉ có 28 ngày. Tháng 2 được chọn bởi đây là khoảng thời gian tổ chức các nghi lễ liên quan đến sự chết chóc.

Tuy nhiên, lịch này phụ thuộc vào chuyển động của Mặt Trăng quanh Trái Đất nên không phản ánh đúng chu kỳ biến đổi thời tiết các mùa vì chu kỳ này gắn liền với chuyển động của Trái Đất quanh Mặt Trời. Để cho phù hợp, người La Mã lại quyết định cứ hai năm thì đưa vào thêm một tháng nhuận kéo dài 27 ngày vào sau tháng 2 và những năm đó tháng 2 chỉ có 23 ngày. Cách thay đổi này khiến việc tính lịch trở nên phức tạp.
Đến khoảng năm 45 TCN, hoàng đế Julius Caesar lại thay đổi cách tính lịch. Ông quyết định giữ nguyên 12 tháng nhưng thêm ngày vào các tháng để 12 tháng đó trùng với chu kỳ của mặt trời. Theo hệ thống lịch mới này thì cứ 4 năm một lần, tháng hai lại được cộng thêm một ngày cho phù hợp với chu kỳ của mặt trời được tính ra khi đó là 365,25 ngày.
Về sau, con người đã hoàn thiện thêm lịch La Mã để cho ra lịch Dương mà chúng ta sử dụng ngày nay. Cách chia các tháng vẫn giữ nguyên để tôn trọng lịch sử và nó cũng không gây ảnh hưởng gì tới việc sử dụng thời gian của loài người.
Bất chấp những thay đổi trong lịch, tháng Hai nhỏ bé với độ dài 28 ngày độc đáo của nó đã “sống sót” qua tất cả những thay đổi của thời gian. Tất nhiên, ngoại trừ những năm nhuận, khi nó trở thành “người may mắn” nhận được thêm một ngày trọn vẹn.
Một loại lịch khác
Trong Lịch Julian, được đặt theo tên của Julius Caesar và có niên đại từ năm 45 TCN, một năm kéo dài 365 ngày.
Không có ngày nào trong số mười ngày thừa được thêm vào tháng Hai. Có mười hai tháng, mỗi tháng đều có cùng độ dài như trong lịch của chúng ta. Để giữ cho lịch chính xác, cứ bốn năm một lần, một ngày được thêm vào tháng Hai – một năm nhuận.
Tuy nhiên, việc thêm một ngày sau mỗi bốn năm thực sự hơi quá đáng để điều chỉnh sự khác biệt giữa một năm 365 ngày và gần một phần tư ngày mà Trái Đất quay quanh Mặt Trời. Đến giữa thế kỷ XVI, lịch Julian đã lệch mười ngày so với các mùa và chu kỳ của năm.
Điều này dẫn đến việc tạo ra một loại lịch khác. Lịch Gregory được giới thiệu vào năm 1582, đặt theo tên Giáo hoàng Gregory XIII, và vẫn được sử dụng cho đến ngày nay. Trong lịch Gregory, không năm nào trong thế kỷ có thể là năm nhuận trừ khi nó chia hết cho 400 – vì vậy năm 2000 là năm nhuận, với một ngày thừa vào tháng Hai, nhưng năm 1900 thì không. Điều này giúp tránh được những vấn đề do lịch Julian gây ra.