Trong cuốn sách mới nhất về Steve Jobs, chân dung cố Tổng Giám đốc Apple hiện lên đầy khác biệt so với những gì công chúng từng biết. Đặc biệt, nhiều câu nói ý nghĩa chưa từng được tiết lộ của ông cũng được “khai quật”.
Về giá trị của radio và tivi với một đứa trẻ: “Nó cho một người cảm giác họ có thể xây dựng những thứ mà họ nhìn thấy xung quanh thế gian. Những điều đó không còn là điều bí ẩn nữa”.
Để viết cuốn sách mới có tên “Becoming Steve Jobs: The Evolution of a Reckless Upstart Into a Visionary Leader” (tạm dịch: Trở thành Steve Jobs: Từ khởi đầu liều lĩnh đến nhà lãnh đạo nhìn xa trông rộng), hai tác giả Brent Schlender và Rick Tetzel phải dựa vào nhiều năm đi theo Apple. Đặc biệt, Schlender đã theo dõi Steve Jobs tới 25 năm. Trong cuốn sách, cùng với những câu chuyện và chân dung Jobs rất khác, nhiều câu nói ý nghĩa của Jobs lần đầu tiên được công bố.
Về cách tự nhìn nhận bản thân: “Tôi không muốn trở thành doanh nhân vì tất cả những doanh nhân mà tôi biết, tôi đều không muốn giống như họ”.
Về niềm tin trong sức mạnh của các sản phẩm Apple khi phát triển máy Mac đầu tiên: “Công trình mà 50 người đang làm tại đây sẽ gửi đi một gợn sóng khổng lồ xuyên vũ trụ”.
Về nhóm kỹ sư đồ họa sau này trở thành Pixar: “Họ tiến bộ hơn rất nhiều bất kỳ ai khác. Tôi biết tự trong xương tủy mình rằng họ sẽ rất quan trọng”.
Về NeXT, công ty máy tính ông gây dựng sau khi bị đuổi khỏi Apple: “Thế giới không cần một công ty điện toán 100 triệu USD nào khác nữa”.
Về những gì ông để lại cho đời: “Khi tôi chết, mọi người sẽ vinh danh tôi cho tất cả những gì sáng tạo nhất. Tuy nhiên, không ai biết rằng tôi thực sự hiểu cách điều hành một doanh nghiệp”.
Về cảm giác “yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên”.“Tôi đánh mất dòng suy nghĩ của mình và bắt đầu cảm thấy một chút choáng váng”.
Về những gì Pixar tạo ra so với những gì Apple tạo ra: “Bạn biết đấy, khi chúng tôi sản xuất một máy tính tại Apple, vòng đời của nó là bao nhiêu? Khoảng 3 năm. Đến 5 năm, nó chỉ là cái chặn cửa. Nếu làm công việc một cách đúng đắn, thứ bạn tạo ra sẽ tồn tại mãi mãi”.
Về Gil Amelio, CEO Apple tiền nhiệm của Jobs: “Làm sao mà ông ta có thể là người vực dậy được công ty nếu chỉ ăn trưa một mình tại văn phòng với thức ăn được phục vụ như đến từ Versailles?” (một thành phố của Pháp).
Về việc đón nhận rủi ro: “Tôi đã dõi theo Bob Dylan khi tôi trưởng thành, tôi nhận thấy ông không bao giờ đứng im… Nếu họ liên tục dám thất bại, họ vẫn là nghệ sỹ. Dylan và Picasso luôn là những người dám thất bại”.
Về việc sa thải nhân sự trở nên khó khăn hơn sau khi ông có con: “Khi tôi nhìn vào những người đó, tôi nghĩ họ như một đứa trẻ 5 tuổi giống như nhìn vào con của tôi. Và tôi nghĩ rằng rất có thể đó là tôi, ngày nào đó trở về nhà và thông báo với vợ, con rằng tôi vừa bị đuổi việc. Hoặc cũng có thể một trong những đứa con của tôi khi 20 tuổi. Tôi chưa bao giờ nhìn nhận một cách cá nhân như thế trước đó”.
Về việc trở lại làm CEO Apple năm 1997: “6 tháng đầu tiên đặc biệt lạnh lẽo. Tôi như đang bước đi trong sự hão huyền”.
Về điều ông thực sự quan tâm khi là một CEO: “Mục đích duy nhất, đối với tôi, khi xây dựng một công ty là công ty có thể sản xuất sản phẩm”.
Về khó khăn những năm cuối 1990: “Trải nghiệm cận kề cái chết đôi lúc giúp một người nhìn nhận rõ hơn”.
Về đặc trưng của Apple: “Học hỏi công nghệ và thị trường mới là điều thú vị với tôi và cả mọi người tại Apple”.
Về sự sáng tạo: “Một trong những thứ tôi luôn cảm thấy là nếu bạn sáng tạo, nó giống như việc nhảy lên không trung, bạn muốn bảo đảm mặt đất đang ở đó khi bạn quay lại”.