Nhà khó khăn, mãi tới năm 2001 ba mẹ mới sắm được cho chiếc máy tính bàn để con cái tập tành cái "ai ti".
Ký ức tuổi học trò với Nokia 1100
Đó là ngày không thể quên trong đời tôi. Niềm vui mà, niềm vui thì nhớ lâu, nỗi đau thì khó phai. Buổi chiều hôm đó, tôi đang chơi tán dép với đám bạn cách nhà 2 km. Tự dưng, thằng em họ gọi gấp: "Ê Ánh, mẹ anh kêu về xem người ta ráp máy vi tính và chỉ cách xài kìa".
Nghe như không tin vào tai mình, do trước giờ tôi có bao giờ mơ là sẽ có một máy vi tính để mà chơi game hay xài gì đâu. Thứ nhất vì nhà lo cơm áo gạo tiền từng bữa, tôi không dám nghĩ đến thứ xa xỉ đó. Thứ hai, ba mẹ cũng chưa bao giờ nói sẽ mua máy cho tôi. Tự dưng nay được báo, thật vui không tả nổi. Đi học tôi chỉ biết đứng trong tiệm Internet dòm người ta chơi, con chuột còn không biết cầm mà rê nữa. Bất ngờ quá đi, trên đường đạp xe về trong đầu tôi hình dung ra cái máy thật đẹp và hoành tráng, được chơi game trên đó thích quá đi.
Về tới nhà thì đời đúng là không như mơ, chỉ thấy một cục đen thui - CPU và màn hình mặt lồi nằm một cục chà bá trên bàn học. Thời đó, chiếc máy tính đó chắc là cái cùi nhất trong những cái cùi quá. Nhìn chẳng hoành tráng như mình đã tưởng. Đã vậy xài sao đây ta? Do về trễ, người ta ráp xong máy và về từ lâu rùi. Do mải chơi xa nhà, nên tìm được tôi về thì họ đã đi rồi, chẳng biết máy này gồm những gì, dùng làm sao?
Khởi động ra sao tôi còn không biết nữa. Thật là một tương lai đen tối đang đợi tôi phía trước. Chợt nhớ đến người bác đã có máy vi tính, tôi vội qua thỉnh thầy qua chỉ dạy. Bữa đầu tiên, tôi như rơi vào ma trận, bật máy, rê chuột, click chuột trái chuột phải…
Bác chỉ được một lúc rồi về, tôi ngồi lại tập tành mở máy, tắt máy, click chuột. Tự dưng đang tập mở các thư mục thì đứng máy, không biết cách sao mà xử lý. Muốn phát khóc, cái cảm giác lần đầu tiên xài máy đúng là rất hồi hộp và hạnh phúc, khi đứng máy mặt mày tái mét. Chẳng lẽ mình làm hư máy mới mua rùi?
Đó là cảm giác lần đầu tiên tiếp xúc tới máy tính mà tôi không thể quên. Giờ viết ra đây, những ký ức cảm xúc đó ùa về thật hạnh phúc và khó phai. Đúng là niềm vui thì nhớ lâu mà.