Siemens C25 - chiếc điện thoại đầu đời của tôi

Hà Nội hôm nay trời nắng to, chị bán rau lật đật hạ đôi quang gánh xuống ngồi nghỉ bên một gốc cây. Móc túi lôi ra một chiếc smartphone, chị nhoay nhoáy nhắn tin, đôi lúc lại tủm tỉm cười. Chà chà, bất ngờ thật, người Việt Nam mình bây giờ yêu công nghệ quá. Nhìn cảnh đó, tôi chợt nhớ tới một thời chưa xa. Cách đây chỉ chừng hơn 15 năm, ai sắm được chiếc điện thoại di động thì oách phải biết. Thời điểm đó, tôi mới ra trường và đi làm, ky cóp mãi rồi tôi cũng mua được một chiếc điện thoại di động.

Chiếc điện thoại Samsung đầu tiên

Siemens C25 - chiếc điện thoại đầu đời của tôi

Chiếc điện thoại đầu tiên trong đời của tôi là chiếc C25 của hãng Siemens, chắc nó phải nặng đến mấy lạng, nhìn to và dài như cái chày giã cua, cần ăng ten thò ra như ngón tay út. Vì máy quá to nên tôi phải sắm một cái bao da cài vào thắt lưng, cứ bước đi là thấy nặng trĩu một bên. Bạn bè thường trêu đùa tôi là thỉnh thoảng phải đổi bên cho khỏi bị lệch người.

Dù to và nặng như vậy nhưng màn hình của máy bé xíu. Mà cũng phải thôi, ngoài chức năng nghe, gọi, nhắn tin và vài trò chơi đơn giản thì nó có cái gì đâu. Thôi thì mặc kệ, máy thời điểm đó hãng nào chẳng vậy, cứ có cái “cục gạch biết kêu” mà sài là tốt lắm rồi, tâm lý thanh niên mới lớn mà, mỗi khi có người gọi tới móc ra nghe là tự hào lắm, khối người lác mắt.

Cái “cục gạch’ của tôi rất nặng nề và ít chức năng, màn hình thì đen trắng và quá bé nhưng bù lại nghe nói rất rõ ràng, sóng tốt, đặc biệt là rất “nồi đồng cối đá”, duy nhất có một lần rơi tím chân, đúng như cảm giác bị ném gạch đá vào chân, còn lại, rơi bao nhiêu lần xuống đất mà chẳng sao cả, máy vẫn cứ trơ ra sau lớp vỏ dày.

Cùng với sự phát triển của công nghệ điện thoại, tôi cũng đã dùng qua nhiều dòng điện thoại của nhiều hãng khác nhau, từ Motorola, Nokia tới Sony. Dù vậy kỷ niệm về chiếc điện thoại đầu tiên vẫn không phai mờ trong tâm trí tôi. Rồi đây, sẽ còn có nhiều chiếc điện thoại đẹp và hiện đại xuất hiện trong tương lai, các hãng điện thoại sẽ sản xuất ra những sản phẩm ngày càng tiện ích hơn, đó cũng là điều tất yếu của sự phát triển. Tâm lý của tôi chắc cũng như của nhiều người, đôi lúc hoài niệm về cái cũ nhưng cũng luôn đón chờ những cái mới. Tôi xin được thay lời kết của bài viết bằng mấy câu thơ sau:

Xưa kia điện thoại rất to
Màn hình nhỏ xíu, nhạc ò… í… e
Ngày nay hiện đại trăm bề
Tiếng âm thanh nổi đam mê bao người
Smartphone màu đẹp sáng tươi
Chụp hình sắc nét nụ cười thêm xinh
Thơ đăng Facebook kèm hình
Game tha hồ chọn, đường link rất nhiều
Xa em muốn nói bao điều
Nào ta cùng chat, thương yêu tỏ bày
Tuyệt sao điện thoại hôm nay
Tương lai rồi sẽ từng ngày tiến lên!

Thứ Sáu, 17/04/2015 14:37
31 👨 195
0 Bình luận
Sắp xếp theo
    ❖ Tổng hợp