"Nhà em có hai "thằng nghiện" GameOnline! Đó là thằng con em và... "lão chồng" (?). "Bọn nghiện" đó có thể ngồi từ sáng tới tối đêm mà chơi, không cần ăn uống, ngủ nghê gì cả..."
"Chủ nhật, bố còn dắt xe ra khỏi nhà đến cơ quan để đánh Game Online. Bố bảo "bố đi giang hồ đây!". Con ti toe "con cũng đi giang hồ với bố!". Bố không cho con đi, con khóc ầm ỹ mà bố vẫn cứ đi!"
Một bà mẹ trẻ trên diễn đàn WTT tâm sự với các thành viên về chuyện đức lang quân của chị "nghiện" chơi GameOnline VLTK đến quên ăn quên ngủ, quên cả chăm sóc vợ con.
Ngay sau khi bài viết được đăng tải trên diễn đàn Web trẻ thơ này, các chị em đã cùng sôi nổi bàn luận, tạo ra một topic "nóng" chưa từng có, họ thi nhau "kể khổ" và quyết tâm lập hội, quyết tâm "cai nghiện game" cho chồng.
Rất nhiều tâm sự vừa chân thực, vừa bức xúc, vừa hóm hỉnh, vừa đáng giật mình và hàng trăm ví dụ điển hình mà mỗi ví dụ có thể thừa sức thành một "giai thoại"... đã phát sinh từ topic này.
Theo đúng "ngôn ngữ" của dân nghiền Game VLTK, "Bổn tòa soạn" VietNamNet cũng xin "mạo phạm" trích dẫn một vài "giai thoại" tiêu biểu để gửi đến bạn đọc, vừa là thư giãn lúc trà dư tửu hậu, vừa là để "nghe chuyện ngẫm tình" vậy!
"Đau đầu lắm các chồng ơi!"
1. "Lão gia" năm nay mới U30, một vợ hai con, nhân viên nhà nước, nhưng đồng thời cũng là "cao thủ" trong game VLTK: Nuôi 1 "con" đi chiến đấu, một "con" bán đồ, kèm theo một "con" của thằng em cột chèo kéo nhau cùng đi. Thế là online 24/24.
Hết giờ làm việc, ở lại cơ quan "luyện công" cày level là chuyện thường ngày ở huyện với các cao thủ GameOnline. (ảnh chỉ có tính Minh họa). |
Chiều đón "đệ nhất thiếu gia" đi học về, phu nhân ôm "nhị thiếu gia" ngồi chờ ngay cửa, sau khi "cười cái toe" với hai nhân vật này, "lão gia" thả đệ nhất thiếu gia cho hôn hít phu nhân rồi "ba chân bốn cẳng" "phi thân" lên lầu để kiểm tra mấy "con" trong game VLTK xem sống chết ra sao. Mặc kệ phu nhân xoay sở với 2 thiếu gia + 1 cái bếp ra sao thì ra. (?!)
Có hôm bếp lửa đang phừng phừng nào canh nào thịt kho thì quý tử đệ nhị đỏ mặt tía tai... rặn ị, còn quý tử đệ nhất thì nằng nặc đòi dẫn lên lầu chơi... Hugo. Phu nhân gào lên "anh ơi, trông con giúp em với!", dỏng tai lên thì nghe "xa xa vọng về" câu trả lời rất nhiệt tình "chờ anh chút!"... Cái "chút" đó kéo dài không dưới 15'!
Ăn tối xong, phu nhân dọn dẹp, rửa chén dưới bếp, lão gia lôi hai thiếu gia lên lầu: Đại thiếu gia được bố trí cho ngồi trước màn hình TV, nhị thiếu gia được bố trí nằm trên thảm gần đó để... coi ké, còn lão gia thì "phi thân" lên ghế dí sát mũi vào 3 "con" VLTK!!!
Đêm về, sau khi miễn cưỡng rời màn hình vi tính chừng 45' để hoàn tất nhiệm vụ cuối trong ngày là đút sữa cho đại thiếu gia, rửa ráy thay đồ cho nó và lùa nó vào giường, lão gia chờ nó thiu thiu thì rón rén bò ra cửa... không ngờ thằng con ngồi bật dậy gào lên "ba ơi, đừng đi!"...
Ai ngờ, thiếu gia vừa ngon giấc thì lão gia lại ra đi, không quên ôm hôn phu nhân một cái trước khi lên đường kèm một cái liếc mắt rất "tình": "anh qua coi con của anh chút xíu, anh "cắm chuột" xong rồi về liền!". Phu nhân lại thở dài đánh sượt vì đã quá thuộc bài "chút xíu" của phu quân. Chút xíu đó chỉ chừng từ 10 giờ tối đến... 2 giờ sáng chứ mấy!
2. Tối nay, về nhà ăn cơm xong, "Đại hiệp" lại ngồi "luyện" công, tổng cộng hay tay hai "kiếm": một máy để bàn, một laptop, mình cưỡi "Ngọc chiếu dạ sư tử" (tên một loại ngựa chiến dành cho nhân vật trong game VLTK), tay vác Kim đao, ngao du hành hiệp, mặc kệ quý tử... tè cả ra đùi đại hiệp lúc nào không hay!
23h đêm, một "hảo hữu" mới cưới vợ nhắn tin cho "đại hiệp" trên game: "11h rồi, anh chờ em chạy về "phòng hoa chúc" của bà xã trên tầng 2... "nộp thuế" (?!) cái đã, 12h chơi tiếp!"
Ngày lễ tình nhân 14/2, "đại hiệp" phán: "Hôm nay anh đón em đi ăn trưa thôi nhé, tối 8h là anh phải "lên núi" "lập bang hội", không đi chơi được đâu!"
Ngày phụ nữ 8/3, đại hiệp "biết điều" hơn, tổ chức 1 ngày lãng mạn cho phu nhân, nghĩa là có hoa, có quà tặng, có ăn tối, có cafe. Thế nhưng đến 20h45, "đại hiệp" nhận được cú điện thoại của đồng đội, húp soạt một cái hết sạch... cốc cafe, giục phu nhân: "Về ngay! anh phải đi chiếm thành đây!" (!)
3. Đâu đó, có lúc "đại hiệp" nghe phu nhân thở vắn than dài: "Rủ nhau đi đâu, ngày trước ông ý đợi mình trang điểm, bây giờ mình đợi ông ý "chiến đấu nốt"!. "Cứ chơi game cả đêm thế thì lấy sức đâu mà sáng ra làm việc hả mình". "Em không cấm anh chơi, nhưng anh cũng phải chơi có chừng mực còn lo cho sức khỏe, cho gia đình và công việc nữa chứ...."
Với những "đại hiệp" công lực thâm hậu, danh cao vọng trọng, nào là hộ pháp, bang chủ, đường chủ, phú hộ (các thứ hạng cao trong game VLTK - NV), thì ba cái chiêu "phàn nàn" này của các phu nhân chỉ là... muỗi. Chỉ tội có vị còn bị vợ... "cấm tiệt chuyện yêu đương" nếu không chịu rời bàn phím trước 12 giờ đêm!
Tuyệt chiêu của các "đại hiệp" tốt nhất là "đội mũ phớt", một vài vị "tu vi thâm hậu" hơn, phản công: "Anh ngồi nhà chơi game còn lành mạnh hơn khối thằng suốt ngày ra đường nhậu nhẹt gái mú ý chứ!" (!)
Khổ, lại cũng có vị, "văn võ toàn tài", nghe nói game cũng giỏi mà nhậu cũng chăm. Cho nên mới có chuyện phu nhân của "đại hiệp" mếu máo: "Ông xã nhà tớ, lên 9x (lên lever trên 90) cũng nhậu, lên 10x cũng nhậu, công thành thắng cũng nhậu - ăn mừng mà, mất đồ, bị giết cũng nhậu giải xui...."
"Giang sơn - mỹ nhân"
4. Xin quý vị đừng hiểu lầm, đây là tên một bộ phim cổ trang của Tầu, trong đó có chi tiết nhân vật chính, vốn là một vị vương, bị tên hoạn quan toan chiếm ngôi kề dao vào cổ hoàng hậu và ra điều kiện: chọn đi, giang sơn hay mỹ nhân! Nhưng trong bài viết này, nó lại là câu cửa miệng của chính các... phu nhân đưa ra, nói cách khác: "Anh chọn đi, game hay... vợ?!"
Lại xin được trích dẫn một câu chuyện thứ tư: Vợ (chợt thức giấc): Anh ơi mấy giờ rồi?
Chồng: Em cứ ngủ đi "mới" 12 giờ kém.
Vợ (nghi ngờ nhìn đồng hồ): 3 giờ sáng!
Chồng: Để anh đánh nốt con tướng này nữa thôi, ối "thằng này" nó đồ sát anh (tấn công nhân vật trong game - NV) để cướp đồ. Để anh... cho nó chết... (!)
Thế là vợ mất đứt giấc ngủ, thức đến sáng.
24h đêm hôm sau: Vợ: Thôi anh đi ngủ đi, chứ máy vi tính chạy ro ro thế nay con và em làm sao ngủ được?
Chồng: (im lặng giả điếc), máy tính cứ tiếp tục ro ro.
Vợ nài nỉ mấy câu nữa chồng cũng vẫn im lặng, bực mình bế con mới được 3 tháng ra phòng khách nằm dưới sàn nhà với người giúp việc. Cố lắng nghe xem chồng có phản ứng gì không, chỉ thấy... máy tính chạy ro ro.
1h sáng hôm tiếp theo: Sau khi vợ ca cẩm than thở một hồi thì nghĩ mình cần phải dùng biện pháp mạnh:
Vợ: "Nếu anh không đi ngủ bây giờ thì em rút phích cắm ra đấy".(lần 1)
"Nếu anh không đi ngủ bây giờ thì em rút phích cắm ra đấy". (lần 2)
"Nếu anh không đi ngủ bây giờ thì em rút phích cắm ra đấy". (lần 3)
Vợ rút phích cắm máy vi tính, nó kêu xèo một cái rồi im bặt.
"Bốpppppp!!!!"
Một cái tát! Lần đầu tiên vợ bị chồng tát, chả nhẽ lại gào lên giữa đêm khuya?! Chồng ra ngủ ở ghế xa lông, đặt lưng cái ngáy khò khò. Vợ ấm ức lại thức đến sáng.
Ba ngày hôm sau vợ "cấm vận", từ chào hỏi đến sờ vào con. Chiến tranh lạnh!
Ô - một điều lạ là hai vợ chồng chiến tranh lạnh, cả nhà không ai biết mà hỏi han? Chợt nhận ra là đã lâu không ai thấy hai vợ chồng nói chuyện với nhau. Vợ cặm cụi trông con, chồng cặm cụi "cày level, giết quái vật, nhặt đồ, nhặt tiền, đi trả thù cừu nhân"...
Chiến tranh lạnh kết thúc vào ngày thứ 3 vì một sự kiện xảy ra: Vợ stress quá nên mất sữa, thế là cả nhà loạn lên, người mua thông thảo (một vị thuốc chữa mất sữa) người nấu cháo chân giò. Và anh chồng bị mẹ chồng tế cho một trận vì quá xót cháu.
Chồng sợ quá ôm vợ nịnh lấy nịnh để và tối hôm sau... chỉ dám chơi đến 12h đêm.
Vợ cũng sợ quá nghĩ phương pháp này không ổn?! Mới nghĩ ra cách lên mạng "lập hội"... hỏi kinh nghiệm "cai nghiện game" cho chồng.
5. Không ngờ trên mạng cũng có nhiều người cùng hoàn cảnh như thế! Hàng trăm bà vợ trẻ buồn bã có, ấm ức có, tức giận có... thi nhau kể khổ, lập kế... "cai nghiện game" cho các chồng!
"Chồng mình nghiện VLTK cũng đúng thôi. Này nhé, trong game ông ấy là Bang Chủ, gọi 1 tiếng là trên dưới dạ ran. Ngoài đời ông ấy là nhân viên quèn ai sai gì cũng được. Trong game ông ấy oai phong lẫm liết, áo có "phi phong", giày, mũ, nhẫn, ngọc bội kháng độc, tăng sức mạnh... Ngoài đời ông ấy cởi trần trùng trục, mặc độc chiếc... quần đùi giá 25 ngàn. Trong game ông ấy là hảo hán giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha, đi trả thù chém giết mà không sợ đổ máu không sợ đau. Ngoài đời thì phải một điều nhịn chín điều lành nếu không thì... toi mạng. Thế giới ảo làm cho ông ấy thoả mãn những ước vọng mà đời thường không có." - Ai đó phân tích.
6. Một chị "đế" thêm: "Thấy các chị kêu trời, kêu khổ vì chồng mê game mà em... thèm quá! Giá mà chồng em cũng mê game, phen này em về dụ dỗ chồng chơi game mới được! (?). Này nhé, chồng chơi game đến 2-3h sáng thì vợ cũng còn thấy được chồng ở nhà, con được nhìn thấy Ba, đỡ hơn chồng đi nhậu vừa tốn tiền, ảnh hưởng sức khoẻ mà vợ con chẳng thấy mặt chồng."
"Hỡi người quân tử xin mau hồi đầu"
7. "Bảo mê game còn đỡ hơn đi nhậu, tôi thì nghĩ cái nào cũng có sức công phá như nhau. Từ khi chơi VLTK, chồng tôi chỉ như một cái bóng của chính mình trước kia. Vốn đã ít nói giờ lại càng hiếm hoi được nói chuyện với chồng, nhiều khi hình như tôi cũng quên mất mình cũng có một người chồng.
Mê game là thế, nhưng chồng tôi cũng không bỏ độ nhậu nào cả. Chơi game lại càng thêm nhiều bạn bè, nhiều lý do để... nhậu. Hình như trên đời này, chỉ có VLTK và "nhậu" là hai thứ đáng làm đối với anh (?!). Ngoài ra, tất cả đều là chuyện nhỏ, kể cả cục cưng của chúng tôi. Đã bao lâu rồi con không được chơi đùa với ba hay được ba âu yếm nhỉ?
Chưa bao giờ tôi lại thấy bất lực với chính mình thế này. Nhìn hạnh phúc gia đình và tình cảm, sự tôn trọng chồng của chính mình cứ tuột dần ra khỏi tầm tay mà không biết phải làm thế nào để cứu vãn. Những cách có thể tôi cũng đã cố rồi.
Giờ tôi không "đấu tranh" với anh nữa, mà tôi phải đấu tranh với chính mình, để buộc mình đừng thả tay ra, đừng bỏ cuộc. Vì con, chỉ vì con thôi bé ạ!"
"Mà tại sao nghe nói đã có thông tư gì đó hạn chế giờ chơi game, mà sao đến giờ chưa hề có hiệu lực nhỉ?"
8. Chồng mê game, vợ can không được, cấm không xong, thế là mua nguyên cái laptop mới về... hì hục... chơi cho chồng biết tay! Buổi tối vợ chơi trên laptop, chồng chơi máy để bàn... Vợ luyện tăng level nhanh hơn chồng, lúc nào cũng đi tìm "con" của chồng để "giết" làm chồng không tăng level được. Dần dà, chồng chán VLTK, còn vợ thì bị "lây nghiện". Vài tháng sau, cả nhà "thất kinh hồn vía", vì vợ đang mang thai sắp đẻ, bác sĩ cấm ngồi chơi game kéo dài vì sợ ảnh hưởng đến con...
9. "Cao nhân tất hữu cao nhân trị"! Hãy xem một "quần hồng cao thủ" cai nghiện game cho đức lang quân: "Trong thời gian chồng chơi game, em cứ rỉ rả nhắc cho "ảnh" nhớ những kế hoạch mà anh ý định thực hiện... Nào là đi học thêm cái gì đó này, nào là lập kế hoạch như thế này cho công việc này.... Em lại bảo "Nhưng bây giờ anh bận chơi VLTK rồi thì làm sao còn thời gian mà thực hiện kế hoạch nữa nhỉ"...
Nói được vài lần thấy ông xã cũng có vẻ suy nghĩ ghê lắm, nhưng em kệ, chả cấm anh ý chơi, lúc nào bực quá thì em làm mặt nặng, cằn nhằn vài câu....
Rồi anh ý bắt đầu nhiều việc, bận hơn... đến một hôm mặt buồn xo bảo em: "Anh cho "con" của anh đi rồi, anh bảo bạn anh đổi cả mật khẩu nữa để anh không biết!", rồi tự động xóa phần mềm Game Online ra khỏi máy tính, từ đó em chưa thấy anh ý chơi lại bao giờ, chỉ thỉnh thoảng cũng nhớ VLTK nên hay nhõng nhẽo "vợ anh không tốt, vợ anh không cho anh chơi game!"."
Thay lời kết
Không lẽ những giá trị ảo trong cái thế giới chỉ tồn tại trên màn hình vi tính, lại có thể trực tiếp đe dọa đến hạnh phúc gia đình vốn tưởng vô cùng bền vững trong đời thực hay sao?
Để thay cho lời kết, xin trích dẫn lời tâm sự của chính một "đức lang quân" trẻ từng đắm đuối với game:
10. "Ai cũng mong muốn được vươn lên chính bản thân mình để nhận được những thành quả xứng đáng với công sức của mình! Nhìn lại trò VLTK em cũng thấy như vậy, cũng hân hoan chờ đợi thời khắc mình được thăng cấp. Cũng hồi hộp chờ đợi những trận công thành. Cũng sung sướng khi săn được quái vật mạnh. Cũng vỡ òa khi phe mình "thủ thành" thành công...
Nhưng tất cả những cái mình đạt được trên võ lâm, chẳng qua chỉ là những giá trị ảo. Mình cưỡi ngựa "chiếu dạ" đâu sướng bằng tay lái BMW. Ăn được con boss (quái vật mạnh trong game, có xác suất rơi đồ quý rất cao khi người chơi giết được) đâu hạnh phúc hơn nhìn thấy vợ yêu của mình lúi cúi ngồi gọt hoa quả sau một bữa cơm tối. Chiếm được Đại Lý, Biện Kinh đâu sướng bằng tự tay sửa cái điều hoà, hay cái bóng đèn trong nhà vệ sinh. Có trở thành thập đại phú hộ với hàng trăm vạn đâu sướng bằng cầm lương về đưa vợ.
Và khi chúng ta đang đánh những con boss vô tri vô giác, trên Trường Bạch, Sa Mạc (tên địa danh trong VLTK) thì lúc này trên thế giới biết bao nhiều người đang tìm những giá trị đích thực cho cuộc sống của họ và gia đình của họ.
Tạm biệt Võ Lâm, xin được quay về với giá trị đích thực của cuộc sống. Tạm biệt!"
(* Bài viết có sử dụng các các nội dung trên diễn đàn www.webtretho.com. Các chi tiết và tên người trong bài đã được thay đổi.)
Thế Phong